KHAI TRƯƠNG DỊCH VỤ WEBSITE:
Dịch Vụ Website: Website giới thiệu dịch vụ, sản phẩm giá chỉ từ 2.900k. Vui lòng liên hệ qua SĐT, ZALO: 096.126.5896 Hoặc Facebook: Đoàn Văn HùngGiới Thiệu
Thể loại: Nam x Nam, sinh tử văn, ngược, tam kiếp, huyền huyễn, tiên hiệp, ngược, âm mưu
Au: Thanh Uẩn Tương Ly
Có người nói khi mùa hoa đỗ quyên nở sẽ về sẽ đến đón ta. Đắm chìm trong hạnh phúc nên ta như quên mất những người lấy mùa hoa làm ước hẹn đều bỏ lỡ. Mà đỗ quyên lại là loài hoa bạc mệnh.
Nếu không có tình yêu y làm sao vượt qua? Sợ tình đó mỏng manh như giấy, y đã mất tất cả rồi, vinh hoa, địa vị, sư phụ, người thân, chỉ còn có hắn mà thôi.
Mong sau những ân ái triền miên, chúng ta tỉnh lại thứ nhận được không phải lỡ làng, khi lầm lỡ khi tiếc thương.
Chúng ta có duyên không nợ, hẹn ngươi khi mùa hoa nở, nơi mà lòng đã lành những tổn thương.
CẢNH BÁO: Nội dung bạn đang đọc bị đánh cắp tại Tinh Quán Truyện. Bạn vui lòng truy cập Tinh Quán để ủng hộ & tương tác với Tác Giả sáng tác Truyện bạn đang đọc nha !
Thông Báo Độc Giả
1. Nếu bạn thích bộ truyện này có thể ủng hộ tác giả bằng những cách sau như Đề Cử, Mua Chương, Bình Luận, Đánh Giá .v.v.v.
Đánh Giá
1. Không được dùng từ ngữ gay gắt, xúc phạm người khác.
2. Không được dẫn link hoặc nhắc đến website khác.
3. Đánh giá hoặc bình luận dùng lời lẽ thô tục sẽ bị ẩn.
4. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan tới truyện sẽ bị ẩn.
Thể loại: Nam x Nam, Huyền Huyễn, Ngược, Báo Thù, Âm Mưu, Giả Heo Ăn Thịt Hổ, Thế Thân. "Dù là sinh ly tử biệt ta vẫn mong người khắc bia mộ cho ngươi... là ta." "Có phải ngươi cảm thấy đây là câu chuyện buồn cười không..chúng ta đều lo sợ bản thân nhìn nhầm, ngươi sợ nhìn nhầm ta, cũng sợ ta nhìn nhầm ngươi là người khác." Hắn xoa xoa gương mặt đẫm nước mưa của y: "Ngươi nói không sai, người chết cũng đã chết rồi, không thể sống lại nữa. Còn ngươi... Thanh Hồn sẽ mãi là Thanh Hồn thôi. Ta không dám chắc cho ngươi tình cảm nguyên vẹn không sức mẻ nhưng nhất định có thể cùng ngươi đi qua đêm tàn lạnh buốt nhìn thấy tia sáng nơi bình minh." Lời hứa ngày xưa vẫn còn đó.. Nhưng từ rất lâu ta đã không tin những lời như thế nữa... Au: Thanh Uẩn Tương Ly
Thể Loại: Nam x Nam, thụ ngang bướng, công mặt dày, âm mưu, giang hồ. ***** Giới Thiệu: Công Nghi Lăng có chút rề rà: "Ta chưa từng nghe người đàn bao giờ..." "Thì sao." "Đêm nay chúng ta coi như có duyên, ngươi đàn ta nghe đi." "Ta đàn thì sẽ có người bị thương." Đó là vũ khí của ta. Công Nghi Lăng đắn đo: "Lẽ nào trước đó ngươi học đàn chỉ vì điều này, ngươi không phải có Phá Thương Côn rồi sao?" Học đàn vì điều gì? Vì mẫu thân ta thích, thân phận người có chút đặc biệt từ nhỏ đã đàn giỏi nhưng lại không thường đàn, người thích sáo hơn. Sau này người dạy ta đàn, vì người buồn không biết trút vào đâu, ôm đàn tương tư mãi, lấy việc dạy ta làm niềm vui. "Ngươi muốn nghe cái gì?" "Khúc nào cũng được." Dưới tay áo lan tràn ánh sáng, Lệnh Văn oánh nhuận hiện ra ngón tay dài mảnh nhàn tản nhặt khoan: "Ta biết đàn nhưng không thuộc khúc nào cả.." "Có lần ta và ngươi ở tửu lâu có nghe qua một khúc đàn, ngươi có nhớ không.." Diệu Huyền gật đầu: "Một chút." Y thử đàn, bàn tay Công Nghi Lăng chậm lại có chút kinh ngạc rồi chậm chạp, nói: "Ngươi đàn Trường Tương Tư à?" Diệu Huyền nhàm chán đáp: "Không phải chúng ta vừa nói đến Hạnh Oán Ca Hành sao?" "Vừa rồi, là Trường Tương Tư mà..." Diệu Huyền lại ngậm chữ nửa ngày: "Ta đã nói là không thuộc khúc nào hết mà..." "Thanh Hồn." "Cái gì.." y chỉnh lại tâm trạng đàn khúc Oán Ca Hành. Công Nghi Lăng như ngọc bích xanh lam huyền diệu, ánh sáng kỳ ảo mông lung, mỏng như khói, cánh hoa trên đỉnh đầu nhẹ nhàng lay động, như mưa nhỏ rơi xuống, lại như chìm trong cõi xa xôi nào đó, nhị hồng bay nghiêng, trong lòng núi không biết có điều gì khó hiểu mà đêm hôm vẫn cực kỳ ấm áp, hắn nói: "Thanh Hồn." "Ngươi không nói thì im ngay mà làm việc đi." "Chúng ta đã hai năm ba tháng lẻ tám ngày chưa gặp nhau." "..." "Hai năm ba tháng lẻ tám ngày, ngươi có nhớ ta không..?" Công Nghi Lăng chầm chậm nghiêng đầu hỏi: "Có nhớ ta không?" Diệu Huyền không nhịn được nữa, cho một đạp: "Mẹ bà nhà ngươi."
Tác Phẩm: Lời Thú Tội Ngọt Ngào Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hào Môn, Ngược. Hoàng Mộc Nguyên x Lăng Mẫn Dao (HSN) *** "Anh ta là người như nào đương nhiên tôi không rõ bằng em." Anh cười nhạt đứng thẳng người dậy, nhìn cô xem thường: "Nhưng tôi biết rõ người đàn ông bán người con gái mình yêu cho kẻ thù... chỉ là đồ giẻ rách." Mẫn Dao nắm chặt bàn tay lại, đôi mắt mờ mịt, góc tối tù đọng trong ngực cô bỗng như chấm mực lan ra, thẩm thấu cái lạnh lẽo vào sâu trong máu. Hoàng Mộc Nguyên nhìn thấy cô hệt như con búp bê rách nát bị người ta bỏ rơi, yếu ớt thở giữa cuộc đời khắc nghiệt, đến bước cuối cùng anh không đành lòng, khẽ nhắm mắt lại: "Anh ta lại có được em, cuộc sống này thật không công bằng."
Tên: Ta Say Giang Sơn Hay Mỹ Nhân?(Nơi Nào Kết Đồng Tâm) Thể loại: Nam x nam, ngược, trùng sinh, ân oán tình thù, quyền mưu, tình kiếp, giang hồ, thanh mai trúc mã, nhất kiến chung tình. Cp chính: Công bề ngoài ngỗ ngáo, bên trong che giấu bí mật x Thụ hiền lành, ngoan, bất cứ lúc nào cũng kí đầu công được. *** Sao Văn Long lại va phải hắn chứ, một kẻ ẩn chứa trong vỏ bọc trầm tĩnh an ổn sống, hắn che giấu thân phận đặc thù khiến khắp nơi kinh sợ. Giữa họ oan nợ đời đời kiếp kiếp xếp chồng lên nhau, ngỡ vô tình lại hữu tình. Tiếc là mấy ai trong đời bỏ được giang sơn vạn dặm? Mấy ai nguyện vì một người buông bỏ cơ ngơi thiên thu vạn cổ? Họ từ khi nào bắt đầu mối nghiệt duyên bên bờ vực thẳm vậy? Có phải vào một đêm... Văn Long bước đi rất khó khăn, nhìn thấy sự hả hê của hắn liền nổi đóa: "Vì ai mà ta bị phạt đánh hả? " Tiếng cỏ cây xào xạc trong đêm rất rõ, Lập Thanh liếc người đang nằm sấp hờn dỗi kia. Miệng lẩm bẩm mắng hắn: "Tại sao lần nào ta bị phạt đánh cũng liên quan đến đệ? Lúc trước sư phụ dạy chữ nghĩ ta cho đệ chép bài, lần này lại thành dung túng cho đệ lên sơn môn quậy phá." Lập Thanh nhếch môi cười, là hắn cố ý đấy, lấy lọ thuốc mở ra, nói: "Để ta thoa thuốc cho." Văn Long vội ngóc đầu dậy: "Không, không cần." Để hắn nhìn thấy xấu hổ chết mất. "Không thoa thuốc làm sao mau hết đau được, đâu phải chưa từng thấy đâu." Dứt lời, bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ vi diệu.
Hay quá