Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Hẳn đó là anh 22
Hẳn đó là anh

Một cuộc tình dễ thương giữa hai con người cách nhau đến 6 tuổi. Khoảng cách của Quân Thuỵ và Mộng Dao được xếp vào loại trâu già gặm cỏ non. Những tình tình tiết dễ thương hứa hẹn sẽ là một bộ truyện ngọt ngào. Xin mời các bạn chú ý đón xem!

Diệp(adeline) 1 chương
Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! 0
Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa!

Hạ Diện Tâm yêu Nhiếp Tẫn Hàn, yêu đến hèn mọn, yêu đến bất chấp tất cả của bản thân mình, yêu đến không màng những lời chê cười, hạ nhục   Nhiếp Tẫn Hàn thì lại rất chán ghét và khinh bỉ Hạ Diện Tâm. Đối với hắn, tình yêu của Hạ Diện Tâm là thứ bệnh hoạn, đáng khinh. Hắn muốn chứng tỏ với mọi người và với cả chính mình rằng hắn không hề yêu anh, hắn chưa bao giờ và sẽ không bao giờ yêu Hạ Diện Tâm.   Thế rồi, Hạ Diện Tâm có liên quan đến một vụ án, mà nạn nhân chính là vị hôn thê của Nhiếp Tẫn Hàn. Vậy là Nhiếp Tẫn Hàn khẳng định rằng Hạ Diện Tâm chính là hung thủ. Tất cả những chán ghét, khinh bỉ trước kia giờ còn có hận thù và thất vọng hun đúc. Nhiếp Tẫn Hàn quyết định trả thù Hạ Diện Tâm một cách tàn nhẫn nhất.   Sau một thời gian bị những đòn thù của Nhiếp Tẫn Hàn tra tấn đến tàn tạ trong nhà tù không gian, Hạ Diện Tâm trở về Trái Đất với thân hình mang đầy tật bệnh và tâm hồn bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ vì hoàn thành ước nguyện cuối cùng của ân nhân trong tù.   Hạ Diện Tâm chỉ muốn tránh xa Nhiếp Tẫn Hàn, tránh xa thị phi mà ẫn nhẫn sống để thực hiện lời hứa và lặng lẽ chờ chết.    Thế nhưng Nhiếp Tẫn Hàn lại chưa thỏa mãn được lòng thù hận. Hắn từng bước dồn ép Hạ Diện Tâm, chà đạp anh, áp bức anh, khiến anh rơi vào địa ngục một lần nữa.   Hạ Diện Tâm mệt mỏi rồi. anh không muốn dây dưa với những yêu hận tình thù mà Nhiếp Tẫn Hàn đổ lên đời của anh nữa. Hạ Diện Tâm buông tay, chấp nhận số phận. Rơi xuống vũng bùn cũng được, rơi vào địa ngục cũng được, anh chỉ cần rời xa Nhiếp Tẫn Hàn là được.   Nhiếp Tẫn Hàn sau khi trả thù xong, nhìn Hạ Diện Tâm thân tàn tâm cũng tàn mà bỗng nhiên hốt hoảng. Hắn hối hận rồi. Hắn đã biết sự thật rồi. Hắn muốn cầu xin sự tha thứ của Hạ Diện Tâm. Hắn muốn yêu anh và được anh yêu như trước kia. Nhưng liệu có quá muộn màng?

Nhất Chi Mai 0 chương
Trói Buộc Nhân Duyên 1.3K
Trói Buộc Nhân Duyên

"Cảm ơn em đã tha thứ cho anh, nhưng anh thì không thể tha thứ cho mình. Mong kiếp sau gặp lại, anh vẫn có cơ hội được làm chồng của em. Nguyệt! Anh yêu em." …Một câu chuyện tổng hợp về tính cách, thái độ, xuất thân của những người phụ nữ đại diện cho nhiều kiểu phụ nữ trong xã hội. Bà Thanh Chúc: Một người đàn bà tham vọng, mê tiền. Coi trọng tiền bạc, danh lợi hơn là tình cảm con người. Thu Sương: Một người phụ nữ bên ngoài khoác tấm áo đẹp đẽ, ra vẻ mình là một người phụ nữ cao quý, đoan chính, thủ tiết thờ chồng nhưng thực tế lại là một người phụ nữ đa mưu, toan tính trắc nết. Mỹ Linh: Tham vọng không thua kém gì bà Thanh Chúc, với cô không bao giờ là đủ. Hồng Nhung: Một cô gái sống quá tình cảm, suy nghĩ cho người khác quá nhiều cuối cùng chỉ có một mình bản thân chịu tổn thương. Tố Nguyệt là cô gái trẻ nhất, thông minh và nhanh nhẹn. Tuy nhiên vì định hướng sai con đường mà chuốc lấy đắng cay. Bộ truyện này với những tình huống ngược đau lòng nhưng cũng có những tình huống trở mình mãn nhãn, dự kiến sẽ là một tác phẩm mà quý độc giả không thể rời mắt.

Hoài Thư 60 chương
Năm ấy ta có nhau 59
Năm ấy ta có nhau

Kiểu truyện :Nữ Phụ,Hiện Đại,Truyện khác Thể loại: Học đường, Tình Cảm  

Vanni 2 chương
Mặt Nạ Bạc 152
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu 118
Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu

Tổng tài truy thê, sắc - sủng, hắc đạo, trâu già gặm cỏ non, đoạn đầu có yếu tố học đường, nữ chính hiền lành, nam chính bá đạo (đề cử và theo dõi truyện nha, up chương mỗi ngày) Vương Dạ Tước là tổng tài điều hành Thiên Tước tập đoàn kiêm lão đại Dạ Hành bang khuynh đảo giới hắc đạo nhưng vì truy tìm tung tích của người bạn cũ nên anh đã đến trường Đại học - nơi nghi ngờ người bạn đó sẽ làm việc và gặp được Hạ Thiên Du. Sau khi tốt nghiệp, Hạ Thiên Du đi nộp đơn xin việc vào tập đoàn Thiên Tước thì phát hiện người từng bị mình mắng năm xưa là ông chủ của mình. Những ngày tháng sau đó Vương Dạ Tước và Hạ Thiên Du dần dần nảy sinh tình cảm. Rồi kẻ thù của Dạ Hành bang tìm đến, chúng truy đuổi anh và cô. Anh bị mù và mất trí nhớ nên Hạ Thiên Du đã quyết định hiến mắt cho anh. Sau khi anh tỉnh lại cũng đồng thời quên mất cô là ai. Hành trình Vương Dạ Tước không còn ký ức theo đuổi lại Hạ Thiên Du như thế nào, chắc chắn là vô cùng thú vị. Mời các bạn đón đọc.  

Uhn Xác Ướp 2 chương
Ta Gặp Nhau Là Định Mệnh. 1.3K
Ta Gặp Nhau Là Định Mệnh.

Ta Gặp Nhau Là Định MệnhThể loại: Ngôn tình hiện đại, truy thê, người thay thế, tổng tài, cưới trước yêu sau, có yếu tố H nhẹ ... HeTác giả: Đoàn Linh JellyMột cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn dỡ khóc dỡ cười giữa Châu Tú Lâm và Dương Khôi, nàng từ một cô gái hết sức bình thường đơn giản và trong sáng, đang cố gắng học hành để trở thành nữ bác sĩ khoa tiết niệu của bệnh viện thành phố. Còn chàng là cậu ấm sinh ra đã ngậm thìa vàng, là chủ nhân của một tập đoàn lớn nhất nhì sài thành.Từ những hiểu lầm phút ban đầu mà dẫn đến những trò bịp bợm nhầm trả đũa lẫn nhau, để rồi nàng từ một cô gái bình thường bỗng bất chợt trở thành cá chép vượt vũ môn hóa rồng, lấy được người chồng vừa đẹp trai vừa giàu có. Kể từ đó, tình yêu, sự quyến rũ và đeo bám của chàng dành cho nàng là vô tận mà không một người đàn ông nào có thể so sánh. Khi bạn đã biết mùi vị ngọt ngào của lần đầu tiên nếm trải cuộc yêu đương nồng cháy, về sau, bạn chỉ muốn được yêu và yêu nhiều hơn, ngọt ngào hơn. Bạn sẽ không tiếc thời gian và thủ đoạn để bám lấy người mình yêu, khiến họ là của mình, chỉ riêng mình mà thôi.Đời là một nửa ký ức, một nửa nối tiếp, để rồi có một ngày, chàng đi đến trước mặt nàng, trong giây phút ánh mắt chạm nhau, lúc đó cả hai đều biết, một khi đã gặp gỡ sẽ trở thành định mệnh của nhau.

Đoàn Linh Jelly 26 chương
Xuyên thành hoàng hậu dị chủng thú. 816
Xuyên thành hoàng hậu dị chủng thú.

Tác giả: Minh Nhung.Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, thú nhân, sủng, nữ cường.VŨ Thiên Ý kết thúc một ngày làm việc bằng cách ngâm mình trong bồn tắm, sự sảng khoái khiến cô thiếp đi, chờ mở mắt ra một lần nữa cô phát hiện mình ở trong một hang động lạ, bên cạnh cô là một thú nhân dị chủng kỳ lạ, khuôn mặt hắn đẹp đẽ nhưng thân hình lại là của quái vật. Cô có được ký ức của nguyên chủ;người mà cô đang chiếm xác, bộ lạc của cô đã bị chủng loài khác chiếm mất, không còn cách nào, cô liều mình ôm chân thú nhân dị chủng này.Du không thích những thú nhân bình thường, hắn vốn không muốn cứu giống cái nhảy sông tự vẫn kia, nhưng cuối cùng vẫn ra tay giúp đỡ, nào ngờ cô ta lại đi theo hắn. Một thú nhân dị chủng không được quyền có lửa, nhưng khi giống cái đó theo hắn, cô cho hắn thức ăn chín, cho hắn lửa, gọi tên hắn quan tâm hắn.Hắn bắt đầu tự ti về vẻ ngoài của mình, muốn bỏ đi nào ngờ lúc này cô lại nắm tay muốn cùng hắn xây dựng một gia đình, một bộ lạc nơi mà thú nhân dị chủng có thể sống một cách công khai.-Thiên Ý là do em tự chọn ta sẽ không bao giờ buông tay em!

MinhNhung 17 chương
Ánh nắng của mùa đông 0
Ánh nắng của mùa đông

Thanh Hải là một cậu thanh niên, ngây thơ, vui vẻ nhưng mà lại ngây thơ quá mức khiến cậu bị lừa đi vào cỏi chết.Nhưng ông trời có mắt cho cậu xuyên vào một thế giới khác để cậu tiếp tục cuộc sống. Dù vậy, cậu vẫn không đổi tính cách ngây thơ ấy.Vì cậu ngây thơ, xinh xắn vui vẻ, cậu đã lọt vào mắt của Vương Gia cao quý - Hứa Phong ...Điều gì sẽ xảy ra với Thanh Hải đây? Là một chuyện tình đẹp như mơ hay là ngược lại?

Liko Lyn 0 chương
CẠM BẪY TÌNH THÙ 4.6K
CẠM BẪY TÌNH THÙ

“Chúng ta kết hôn đi.” “Anh, anh đùa tôi sao?” “Tôi và anh kết hôn là chuyện không thể xảy ra.”“Tôi cũng không rảnh trêu đùa cô.”“Tôi, tôi không…” “Cô không có quyền phản đối.”“Lê Thành Dương, tôi không muốn kết hôn với anh, nể tình ngày bé chúng ta từng quen biết nhau mà tha cho tôi đi, đừng ép tôi…”Một chút dịu dàng trong đôi mắt sâu thẳm của anh lập tức tan biến khi nghe cô nói ‘Ngày bé từng quen biết nhau’, ngón tay nâng lên thô bạo gạt phăng cánh tay cô.“Tôi đã nói rồi, cô không có quyền phản đối.”“Lê Thành Dương!”“Cô không muốn gả cho tôi bởi vì cô cho rằng tôi là hung thủ hại c.hết Hoàng Nguyên đúng không?” Không phủ nhận chính là thừa nhận. “Cô trách tôi, hận tôi như vậy là đủ rồi.” Đôi môi mỏng như có như không nhếch lên một nụ cười nham hiểm, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc rồi nhẹ nhàng vén gọn ra sau gáy, bờ môi phong tình ghé vào tai thổi một hơi khiến cô rùng mình. “Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi... trò chơi tình ái.”“Phan Thanh Nhàn, cô phải nhớ kỹ, trong cuộc hôn nhân này không có tình yêu, chỉ có thù hận, vậy nên hai chúng ta chỉ có thể hận nhau đến c.hết, ai động lòng trước là kẻ thua cuộc.”   “Ngoan, trò chơi chính thức bắt đầu.”

Như Hoa 55 chương
TRĂNG VỠ GIỮA LÒNG BIỂN KHƠI 5.6K
TRĂNG VỠ GIỮA LÒNG BIỂN KHƠI

[Preview] “Gia Linh, tôi về rồi!” “Luật sư Lý, giữa chúng ta…” “Đi nào.” Ngồi vào trong xe, Gia Linh nhìn chằm chằm anh hồi lâu mới nhàn nhạt lên tiếng: “Lý Viên Kiệt, anh có ý gì?” “Em hỏi tôi có ý gì? Chẳng phải vừa rồi tôi đã nói rõ trước mặt bố em rồi sao.” “Luật sư Lý, tôi và anh không có quan hệ gì cả, phiền anh từ nay về sau đừng có tùy tiện nói bậy bạ trước mặt bố tôi.” Khóe môi Kiệt cong lên nở một nụ cười giễu cợt, giọng nói hờ hững nhưng nặng nề đánh trúng tâm can cô: “Ngủ với nhau một lần không được tính là có quan hệ hửm?!” Ánh mắt cô trở nên ảm đạm, bàn tay đặt trên đầu gối không tự chủ mà nắm chặt, cánh môi anh đào khẽ cười lạnh: “Chúng ta đều là người trưởng thành, xảy ra tình một đêm là chuyện bình thường, không cần phải chịu trách nhiệm. Chẳng lẽ luật sư Lý… không dám chơi?” Anh nhướng mày, cười nhạt: “Sao em lại nghĩ người không dám chơi là tôi?” “Ừ thì cứ cho là anh dám chơi đi. Có điều, tôi tin người có nhiều kinh nghiệm như luật sư Lý đây sẽ dễ dàng quên đi chuyện xảy ra đêm hôm đó thôi. Anh nên biết điều một chút, đừng có gây rắc rối cho tôi. Cảm ơn.” Cô nói xong liền muốn mở cửa bước xuống xe, không muốn ngồi đây đón nhận ánh nhìn sắc như dao của người đàn ông này nữa. Kiệt vội túm lấy cổ tay cô, nheo mắt, gằn giọng: “Đàm Gia Linh, đêm đó tôi không dùng bảo hộ!” “Tôi uống thuốc rồi.” “Tôi không tận mắt nhìn thấy thì làm sao tin em được!” Gia Linh chán nản, nghiêng đầu nhìn chằm chằm anh. “Vậy anh muốn thế nào?” Trong bóng tối, đôi mắt sắc bén của anh giống hệt như một con sư tử đang lăm le con mồi của mình, đôi môi mỏng hơi mím lại: “Muốn chịu trách nhiệm với em!” “Ha ha ha! Luật sư Lý, chẳng lẽ mỗi lần anh chơi gái xong đều chạy theo người ta muốn chịu trách nhiệm như vậy sao?” “Không! Tôi chỉ chịu trách nhiệm với một mình em! Em là người đầu tiên.” “...” “Ba tháng, qua ba tháng tôi đưa em đi kiểm tra. Nếu không có, tôi sẽ không làm phiền em, sẽ không đòi chịu trách nhiệm với em nữa, như vậy có được không?” … Trong nhà vệ sinh của một khách sạn 5 sao, Gia Linh đang ngồi trên bồn cầu, tay cầm chặt que thử thai hai vạch đỏ chói, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, đôi môi mềm mại run run không tự chủ được mà cắn một cái thật sâu. Một lần liền trúng. Không biết là ông trời quá ưu ái cô hay là quá hận cô nên mới trêu đùa cô như vậy! Đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô bật dậy muốn bẻ đôi cái que thử thai, không thể để người đàn ông đó nhìn thấy thứ này, nếu không sẽ bị anh ta đưa đi bệnh viện kiểm tra xem mình có thai hay không. Chỉ là lúc này cửa đột nhiên bị một lực mạnh đẩy ra, Kiệt lao tới nắm cổ tay cô, giật lấy que thử thai trên tay, nhìn thấy hai vạch đỏ, khuôn mặt anh chẳng có chút gì là kinh ngạc và sửng sốt như những người đàn ông khác, có vẻ như anh ta đã sớm đoán trước được kết quả sẽ như vậy. Trong mắt anh hiện lên một nét cười nhạt, nhìn cô đầy thâm ý: “Xem đi, đến ông trời cũng muốn tôi chịu trách nhiệm với em đấy.” “Vô duyên, trả lại đây.” Nhanh như cắt, Kiệt đem que thử thai bỏ vào trong túi áo, trầm giọng nói: “Ra ngoài đi, chúng ta nói chuyện.” “Tôi không có gì để nói với anh cả!” Cô cất bước muốn đi ra khỏi phòng liền bị Kiệt giơ tay chặn lại, ánh mắt sắc bén quét qua vùng bụng phẳng lì. “Em đang mang con của tôi đấy! Đừng có bướng.” Cơ thể cô thoáng cứng đờ, khi cô ngẩng đầu lên, ánh mắt bối rối vốn có dần dần trở nên rõ ràng, cực kỳ bình tĩnh nói: “Luật sư Lý, anh yên tâm đi, tôi sẽ không dùng đứa bé này trói buộc anh, cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến danh tiếng của anh. Tôi sẽ đến bệnh viện phá bỏ, còn chuyện bố của nó là ai, tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa lời.” Chỉ là phản ứng của Kiệt nằm ngoài dự đoán của cô, khuôn mặt anh tuấn bỗng chuyển hóa lạnh lùng đến đáng sợ, mười ngón tay bóp chặt bờ vai mảnh khảnh của cô, giọng nói trầm khàn lạnh lẽo như lưỡi dao cứa vào da thịt: “Đàm Gia Linh, em dám động đến con tôi thử xem?!”

Như Hoa 50 chương
Vẫn Tìm Thấy Anh 1.7K
Vẫn Tìm Thấy Anh

Truyện thuộc tác giả Chanh Chanh !

chanhchanh 26 chương
Một Đời Chồng 876
Một Đời Chồng

Truyện thuộc tác giả Trúc Hà ! Mong mọi người ủng hộ ạ !

trucha 20 chương
Trái Tim Phản Nghịch 2.3K
Trái Tim Phản Nghịch

Cuối thập niên 90, danh tộc Kim Lương ở tỉnh C nổi tiếng với nghề chế tạo hương gia truyền.Thương hiệu được biết đến rộng rãi trên cả nước, thời kỳ ấy danh tộc Kim Lương thuộc bậc giàu có nhất tỉnh C.1 buổi tối cuối thập niên 90, trong căn biệt thự được thiết kế toàn bộ bằng gỗ, tiếng cãi vã của 2 người đàn ông vang lớn:- ANH QUỐC, ANH ĐÚNG LÀ CỐ CHẤP!- TÔI ĐÃ NÓI RỒI, KHÔNG THAY ĐỔI BẤT CỨ THỨ GÌ.- ANH LÚC NÀO CŨNG NGHĨ CHO BẢN THÂN, ANH CÓ NGHĨ CHO TÔI KHÔNG?“XOẢNG” âm thanh của chiếc ly sứ bị gạt xuống sàn vỡ tan tành, sự ồn ào vọng xuống bên dưới nhà, bé gái 6 tuổi có gương mặt xinh xắn bụ bẫm nghe được âm thanh cũng hiếu kỳ chạy lên trên lầu. Thấy vậy, người phụ nữ ở cùng con bé liền vội đuổi theo:- Nhã Nhã, đừng lên đó!Con bé không vì lời đấy mà dừng chân, còn đáp lại:- Dì Cẩm, người đàn ông đó là ai vậy? Tại sao lại đến đây cãi nhau với ba con?- Dì cũng không biết nữa, có thể là khách hàng làm ăn của ba con! Nhã Nhã, nghe lời dì, ngoan ngồi 1 chỗ đi.- Không được, dì không nghe thấy có tiếng đổ vỡ sao? Con phải lên xem ba con có bị thương không.Vừa nói, con bé vẫn vừa chạy thoắn thoắt lên trên, khiến Hạ Cẩm cũng không kịp đuổi theo.Cho đến khi con bé chạy đến trước 1 căn phòng cánh cửa mở hé, nó đưa tay đẩy cửa ra:- Baba, có chuyện gì…..Còn chưa nói hết, ánh mắt con bé đã trợn tròn lên với vẻ kinh hãi, in sâu dưới đáy đôi đồng tử sáng trong veo ấy là ba noz nằm gục trên sàn với vũng máu, bên cạnh là người đàn ông đang quay lưng lại phía nó, trên tay gã vẫn cầm chắc con dao dính máu đang nhỏ từng giọt xuống sàn.Gã ta nghe tiếng con bé liền quay người lại nhìn, khoảnh khắc đó con bé cũng bị 1 bàn tay ôm lấy bế chạy đi, gã ta thấy vậy liền vội đuổi theo.Hạ Cẩm ôm chắc con bé, đôi chân vừa lạnh vừa run nhưng vẫn cắm đầu chạy xuống nhà. Khi ấy, từ bên ngoài tràn vào 1 đám người bịt mặt, trên tay lăm lăm con dao, gặp kẻ nào liền đâm ch…ết kẻ đấy, mọi thứ nhanh đến mức không ai kịp kêu la.Hạ Cẩm nhìn quanh 4 phía đang hỗn loạn, cô ta sau đó vội vàng bế con bé chạy ra phía vườn sau nhà, rồi dừng lại ở 1 bãi cỏ trống. Hạ Cẩm cúi xuống mò mẫm vài lần rồi liền túm được 1 mảng cỏ, cô ta liền nhâc lên. Ở bên dưới có 1 ô hầm nhỏ, Hạ Cẩm vội vàng đưa con bé xuống dưới, sau đó cũng vội vàng nhảy xuống theo rồi đóng nắp hầm lại.Khi ấy, con bé vẫn con run rẩy lên tiếng:- Di Cẩm….ba con….Lời đến đó, Hạ Cẩm liền lấy tay bịt miệng con bé lại, sau đó cô ta ôm chặt lấy Nhã Nhã, ngửa mặt nhìn lên trên nắp hầm mà nói:- Nhã Nhã! Không được nói gì!Lúc này, ở bên trên có tiếg bước chân người dồn dập vang rõ dần, sau đó dừng lại ở vị trí cửa hầm, giọng nói vang lên:- Rõ ràng thấy bọn chúng chạy ra sau này mà.- LỤC TÌM BẰNG ĐƯỢC CHO TAO! TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ KẺ NÀO SỐNG SÓT!Âm thanh nội lực gằn lên khiến Hạ Cẩm và cả con bé đều phải giật nảy, cả 2 người họ ở bên dưới hầm cứ căng mắt nhìn lên cửa hầm mặc dù đã đóng kín.Sau 1 hồi những tiếng bước chân dồn dập qua lại, lúc này 1 giọng nói vang lên:- Không tìm thấy 2 đứa kia, nhưng bắt được người này.Sau đó, gã đàn ông thô bạo lôi kéo 1 người phụ nữ ăn mặc quý phái đi đến rồi đẩy ngã xuống đất.- Ahhh!Người phụ nữ kêu lên 1 tiếng, thanh giọng lập tức khiến đứa bé bên dưới tầng hầm liền nhận ra, nó vùng vẫy muốn trèo lên nhưng Hạ Cẩm dùng sức bịt chặt miệng con bé giữ lại.Trong bóng tối, không thấy rõ gương mặt nhưng cảm nhận được từng đợt nước mắt đang ồ ạt chảy ra trong câm lặng.Khi ấy, ở trên nắp hầm, người phụ nữ quý phái toát ra 1 mùi hương thơm dịu nhẹ, bà khẽ ngước mặt nhìn lên bóng người đàn ông đang đứng chắn trước mặt mình mà lên tiếng:- Là anh…?…..tại sao lại làm vậy với gia đình tôi?Giọng nói ồm ồm vang lên:- Muốn trách thì trách chồng cô ép tôi phải dùng cách này. Kim Khuê, ân tình cuối cùng của tôi là cho cô cùng xuống bên dưới đoàn tụ với gia đình mình.- CHU…..Chỉ mới kịp thốt lên 1 từ vậy, đường dao sắc bén đã rạch ngang cổ, máu bắn ra, Võ Kim Khuê đổ người trên nền cỏ, mắt mở to, cả người vẫn còn giật vài cơn, huyết thổ khoé miệng, bờ môi cứ mấp máy mãi 1 chữ “CHU” sau đó bất động vẫn chẳng kịp nhắm mắt.Máu thấm qua lớp cỏ, len vào khe cửa hầm mà nhỏ từ giọt rớt xuống, trong bóng tối không thể nhận ra được thứ chất lỏng ấy nhưng mùi tanh nồng đặc trưng cũng đủ khiến 2 con người ở bên dưới đang run bần bật lên. Hạ Cẩm không kìm được nước mắt, nhưng vẫn cố nén lại những tiếng nấc của bản thân, vòng tay cũng ôm chặt lấy Kim Nhã cho dù con bé đang cào cấu vào da thịt cô muốn vùng ra.Khi xác định được Kim Khuê đã chết, gã đàn ông kia cũng quay người đi:- Thu dọn những thứ cần thiết, sau đó phóng hoả xử lý sạch sẽ đi.Đêm hôm đấy, 1 ngọn lửa lớn nuốt trọn căn biệt thự sang trọng, khi người dân xung quanh phát hiện thì tất cả đã chìm trong biển lửa không còn cứu vãn được.Đội chữa cháy mất hàng giờ đồng hồ mới có thể khống chế được ngọn lửa, khi đã dập tắt nó, tất cả chỉ còn là 1 đống tàn tro. Toàn bộ trên dưới danh tộc Kim Lương đã cháy đen đến mức không còn phân biệt được đâu là người, đâu là vật.Sự việc sau đó được kết luận, chỉ là 1 tai nạn hi hữu nhưng để lại hậu quả vô cùng thương tâm.****Vài ngày sau, tại 1 trại trẻ mồ côi, trong khoảng sân rộng lớn khi mà những đứa trẻ đang nô đùa với nhau, thì cách đó không xa 1 cô bé ngồi thu mình bên gốc cây cổ thụ, tách biệt với đám trẻ kia.Khi ấy, 1 bé gái cũng chừng 6 tuổi tiến lại, trên môi nở 1 nụ cười tươi rói mà lên tiếng:- Xin chào, mình là Chu An Chi!Cái tên được nói ra lại thu hút sự chú ý của cô bé, nó từ từ ngẩng mặt nhìn lên, ánh nhìn đỏ ngàu khoét sâu lên gương mặt của Chu An Chi, dường như trong cái đôi đồng tử ấy là những hình ảnh kinh hoàng vẫn đang cuồn cuộn tái hiện từng giây.An Chi thấy cô bé cứ nhìn mình chằm chằm lại ngồi xuống bên cạnh:- Cậu tên là gì?Lúc này, cô bé mới hời hợt trả lời:- Lương Kim Nhã!- Kim Nhã, sao cậu không ra kia chơi cùng các bạn?- Không thích!An Chi nhìn cô bé lại nở 1 nụ cười tươi tắn, túm lấy tay Kim Nhã kéo đứng lên:- Không sao, mình ở đây chơi cùng với cậu.Kim Nhã vẻ mấy không thích, liền đẩy An Chi ra:- Không cần!Chỉ là An Chi không vì điều đó mà giận dỗi, ngược lại nó còn tiến đến túm tay Kim Nhã rồi kéo đi:- Đi, mình dẫn cậu đến bí mật của mình!Kim Nhã mới đầu còn cố vùng vằng, nhưng sau đó thấy An Chi không chịu buông nên cũng đành miễn cưỡng thuận theo.An Chi dẫn cô bé đi lên tầng thượng, kéo lại phía ban công hướng ra 1 con sông lớn, sau đó ấn Kim Nhã ngồi bệt xuống rồi nó cũng yên vị ngay bên cạnh:- Được rồi đấy, cậu hét thử đi!Kim Nhã không hiểu ý con bé là gì, nhưng cũng chẳng để tâm đến nên không đáp lại. Thấy vậy An Chi lại lên tiếng:- Ahhhh! Sau này lớn lên, tôi nhất định sẽ cho các người sáng mắt.Nghe vậy, Kim Nhã mới nhìn sang An Chi, ánh mắt tò mò muốn biết điều An Chi vừa nói là gì, nhưng tuyệt nhiên lại không hỏi.An Chi thấy vậy lại nhìn qua Kim Nhã rồi hỏi:- Kim Nhã, sao cậu lại vào đây?Nghe vậy, những hình ảnh trước đó lại tái hiện về, cả người Kim Nhã run lên, ánh mắt đỏ ngàu nổi tia máu mà nói 1 cách trong oán hận:- Ba mẹ không còn!An Chi nghe thế ánh mắt rũ xuống buồn bã:- Vậy sao? Cậu thật đáng thương! Còn mình, có ba nhưng ông ấy không nhận mình.Kim Nhã nghe vậy nhìn sang An Chi:- Tại sao?- Mẹ mình nói do mẹ mình có xuất thân thấp kém, hơn nữa việc sinh ra mình chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Lúc mẹ mình và ba mình qua lại, thì ông ấy đã có gia đình rồi. Họ không chấp nhận, nên mẹ chỉ đành tự nuôi mình, nhưng sức khoẻ mẹ mình yếu lắm, sinh mình xong càng yếu hơn. Sau khi mẹ mình mất, thì mình được đưa vào đây.- Hận ông ấy sao?An Chi gật đầu 1 cái:- Vì ông ấy nên mẹ mình mới bị bệnh! Thế nên sau này, mình phải lớn thật nhanh, nhất định phải học giỏi rồi quay lại cái nhà đấy, cho họ biết rằng việc coi thường mẹ con mình sẽ trả giá như thế nào.- Tôi cũng vậy! Nhất định sẽ khiến đám người đó phải trả giá.An Chi nghe thế lại quay sang Kim Nhã mà cười:- Vậy Kim Nhã, chúng ta sau này hãy cùng nhau làm nhé. Phải khiến cho những người tổn thương chúng ta trả giá.Kim Nhã gật đầu 1 cái, từ ngày hôm đó 2 đứa trẻ ở độ tuổi đáng lẽ hồn nhiên ngây thơ, nhưng lại nuôi trong mình những ước vọng trịu nặng.*****3 năm sauTrong căn biệt thự phương Tây xa hoa, 1 người đàn bà ăn mặc tầm thường vội tiến vào bên trong căn phòng khách sang trọng.Đi lại phía người phụ nữ ăn bận quý phái mà ghé vào tai thì thầm:- Bà chủ! Người của chúng ta nói đã tìm thấy tung tích đứa con gái của Mỹ Lan rồi. Nó đang sống ở trại trẻ mồ côi Thiện An.Nghe vậy, ánh mắt người phụ nữ được xem là bà chủ kia liền ánh lên 1 tia sắc lẹm, sau đó đanh giọng mà nói:- Xử lý nó đi, tránh sau này gây hậu quả lớn!- Vâng!Cũng trong đêm đấy, trại trẻ Thiện An bất ngờ bị bốc cháy, sự việc xảy ra khi tất cả mọi người đang yên giấc nên không ai kịp trở tay.Duy chỉ có lúc đấy, An Chi nửa đêm dậy đi vệ sinh, vì sợ 1 mình nên kéo theo cả Kim Nhã đi cùng.Cả 2 đứa bé lúc đấy đã phát hiện có kẻ lạ mặt lẻn vào trại trẻ, vô tình nghe được cuộc nói chuyện của đám người đó, mới biết bọn chúng đến là muốn thủ tiêu An Chi.Con bé biết vậy liền quay sang nói với Kim Nhã:- Nhã, cậu mau đi tìm người giúp đi, để tớ ở lại giữ chân bọn chúng!- Không được! Người bọn chúng tìm là cậu, như vậy nguy hiểm lắm.- Chính vì người bọn chúng tìm là mình, nên mình mới có thể giữ chân được. Cậu mau đi nhanh lên, xong quay lại sớm cứu mình.Kim Nhã vốn không hề muốn, nhưng An Chi cương quyết đẩy đi, sau đó còn tự mình lộ diện để dụ đám kia.Kim Nhã sau đó cũng đành cắm đầu cắm cổ chạy đi tìm kiếm sự giúp đỡ, chỉ là khi quay trở lại, Thiện An đã chìm trong biển lửa giống như căn nhà của Kim Nhã 3 năm trước.Người dân xung quanh dập lửa không kịp, khi đội chữa cháy đến tất cả cũng đã bị thiêu rụi hoàn toàn.Kim Nhã đứng trước ngọn lửa lớn ấy mà gào khóc, thảm cảnh năm xưa tiếp tục hiện rõ trong những ánh lửa vàng rực. Tiềm thức của Kim Nhã 1 ngày 1 khắc sâu vào tâm hận 1 họ Chu.Khi ấy, 1 người phụ nữ có mái tóc dài xoã che đi 1 bên gương mặt, len vào trong đám đông tiến lại gần Kim Nhã rồi kéo con bé đi lại 1 góc khuất người mà ngồi xuống trước mặt nó:- Kim Nhã!Con bé nhìn thấy người phụ nữ ấy liền sửng sốt:- Dì Cẩm, dì còn sống sao?- Kim Nhã, nghe dì nói đây! Bắt đầu từ bây giờ, con chính là Chu An Chi, con gái của Chu Quang Lẫm. Nhớ chưa?- Dì Cẩm….tại sao…?Hạ Cẩm khi ấy đưa tay vén 1 bên mái tóc của mình, nửa gương mặt với vết sẹo bỏng lớn co rúm da thịt lộ ra khiến Kim Nhã cũng kinh sợ.- Kim Nhã! Năm đó, dì bất chấp tất cả để bảo vệ con, đưa con đến Thiện An, chính là đợi 1 ngày con có thể báo thù cho cả gia tộc. Mặc dù không có bằng chứng nhưng dì đã điều tra được, người đàn ông họ Chu năm đó chính là Chu Quang Lẫm, ba của An Chi. Sau khi hắn sát hạt gia đình ta, đã ăn cắp công thức chế tạo hương của ba con đem về làm của hắn. An Chi, con là huyết mạch duy nhất của nhà họ Lương, con nhất định phải lấy lại tất cả.Kim Nhã nghe vậy sửng sốt mà thụt lùi lại, thấy vậy Hạ Cẩm liền túm tay con bé giữ chặt:- Kim Nhã, chẳng phải con và An Chi là bạn tốt sao? Giờ Thiện An đã bị thiêu rụi, không 1 ai qua khỏi, không 1 ai biết mặt An Chi như thế nào. Đây là cơ hội tốt để con có thể trả thù cho gia đình mình, cũng là trả thù cho An Chi. Dì sẽ giúp con bước chân vào nhà họ Chu.Kim Nhã thất thần nhìn chằm chằm Cẩm Hạ, toàn thân con bé nóng rực lên như đang bị chính ngọn lửa thiêu đốt, tay, chân, tứ chi và cả tiềm thức đều chìm trong 1 biển hận rực cháy.Sáng sớm ngày hôm sau, khi ngọn lửa được dập tắt, đội chữa cháy phát hiện 1 bé gái bị ngất ở bên ngoài trại trẻ không xa, cả người lem luốc bám đen. Sau 1 hồi đánh thức, bé gái mới tỉnh dậy.- Cháu gái, cháu không sao chứ? Tại sao cháu lại ở đây?Bé gái vẻ mặt vẫn còn kinh sợ nhìn mọi người rồi lại nhìn về phía trại trẻ đã cháy rụi mà chỉ tay về phía đó.Thấy vậy, 1 đồng chí lại hỏi:- Cháu ở trong trại trẻ Thiện An sao?Con bé gật đầu 1 cái, đồng chi kia tiếp tục hỏi:- Cháu tên gì? Làm sao cháu thoát ra được?Ánh mắt con bé dần dần trở nên đỏ hoe, khoét sâu vào đống tàn trò lớn kia mà thất thần nói với chất giọng run rẩy:- Cháu tên là Chu An Chi! Đêm qua, trước khi Thiện An bị bốc cháy, bạn cháu là Kim Nhã đã gọi cháu dậy rủ đi vệ sinh, khi quay trở lại, thấy 1 đám người lạ đang phóng hoả. Kim Nhã đã bảo cháu đi tìm người giúp, còn cậu ấy ở lại giữ chân đám người đó…..nhưng không ngờ…..lúc cháu quay lại….Nói đến đấy, con bé lại khóc nấc lên, thấy vậy mọi người cũng không hỏi nữa:- Được rồi, để chú đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra! Cháu có người quen nào không?Nó mếu máo gật đầu 1 cái, đồng chí kia lại hỏi:- Ai?Chu An Chi lặng người đi 1 hồi, sau đó mới có thể lên tiếng:- Ba cháu….Chu Quang Lẫm!Bắt đầu từ ngày hôm ấy, 1 kế hoạch trả thù được tỉ mỉ dựng lên.12 năm sau đó, Chu Quang Lẫm đón đứa con gái riêng của mình về nhà, không đơn thuần là vì trách nhiệm máu mủ, mà Chu An Chi trở về cũng không đơn thuần là làm 1 đứa con gái của ông ta.Ân oán của bọn họ đã trong 1 vòng xoáy của biển máu sóng lửa, chỉ là không ngờ lần trở về này còn kéo cô vào thứ tình cảm gọi là nghiệt duyên - với người anh trai quốc dân bất đắc dĩ CHU NHẬT MINH.Ân oán của bọn họ - yêu hận tình thù - đời trước đời sau - cũng chỉ là 1 giấc mộng giữa năm tháng hư ảo.

nguyennhatthuong 45 chương
Nam Chính Không Theo Nguyên Tác. 205
Nam Chính Không Theo Nguyên Tác.

Tác phẩm: Nam Chính Không Theo Nguyên Tác. Thể loại:  Ngôn tình, xuyên văn, cùng làm ruộng, quan hệ vợ chồng trá hình, cùng nhau lớn lên, chữa lành. Lâm Minh Hà chết sau đó xuyên vào thế giới của cuốn tiểu thuyết Ánh Sáng Của Chàng Hoa, sống dưới thân phận người vợ đầu tiên của nam chính, kết cục của người này vô cùng thảm hại. May mắn khi xuyên vào cô được quyền hoạt động thoải mái mà không bị ràng buộc, chỉ là không được phép xen vào tuyến tình cảm của nam nữ chính. Chứng kiến cuộc sống khốn khổ của nam chính lúc nhỏ, Lâm Minh Hà quyết định thay vì làm vợ cô sẽ thành chị gái của nam chính, nào ngờ nam chính không đi theo nguyên tác, ánh mắt nhìn cô rất khác thường khiến Lâm Minh Hà sợi hãi. Nam chính không đi theo nguyên tác cô sẽ chết! Tóm một câu: Thỉnh nam chính ngươi hãy đi theo nguyên tác đi, ta chỉ muốn làm chị gái của ngươi mà thôi, ngươi đừng xem ta là vợ ta sẽ chết đó! ---Lịch đăng chương mỗi ngày trừ chủ nhật.

An Ca 4 chương
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! 0
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy!

Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! Nhân vật chính: Hàn Viễn Quân Tuổi: 9(nhỏ) - 21(trưởng thành) Ngoại hình: cao 1m95, tóc đen dài, mắt hai màu đỏ - xanh dương, gương mặt góc cạnh không một góc chết, chân mày tướng, mũi cao. Tính cách: chiếm hữu cao, tàn bạo, quyết đoán, cẩn trọng Thân phận: con của tiên Hoàng Hậu, ngoại công là Trưởng Thái Y, gia gia là Quốc Công, Thái tử(nhỏ) Bạo Quân(trưởng thành)  Thẩm Thiên Lãnh Tuổi: 11(nhỏ) - 23(trưởng thành)  Ngoại hình: cao 1m83, tóc đen, mắt phượng mày ngài, gương mặt mang nét đẹp non nớt  của thiếu niên, dáng người nhỏ bé nhưng không kém phần khí chất thanh cao, tao nhã Tính cách: ôn nhu, hiền lành, khiêm tốn, thanh cao, chính trực, nhã nhặn  Thân phận: ngoại công là Trấn Quốc Đại tướng quân, gia gia là Văn Hầu Gia nắm giữ nhiều tài lực quốc gia    Thanh cao chính trực thụ x Chiếm hữu tàn bạo công

Sắc Dục. 0 chương
Bí mật nhỏ của tớ 0
Bí mật nhỏ của tớ

Câu chuyện kể về Ngân 1 cô bé đang trong tuổi mới lớn. Khi em đang có những rung động đầu đời, nơi những câu chuyện đầy mộng mơ, ngọt lịm sẽ được đưa đến cho độc giả. Và cau chuyện như nào thì mời các bạn cùng đọc nhé!!! ( cảm ơn và yêu các bạn nhiều lắm ạ)

Quỳnh Anh Đào 0 chương
Ánh Sáng Trong Đêm Đen 679
Ánh Sáng Trong Đêm Đen

Tác giả: Trạm Dừng Trên Biển. Văn án: Nguyễn Thanh Vân, một sinh viên đại học năm hai, nhưng có một thân phận khác là một kẻ diệt lệ quỷ nghiệp dư. Tại sao lại nói là nghiệp dư thì là vì Thanh Vân vốn không thích thú gì với mấy chuyện kinh dị kiểu này. Tất cả là vì thể chất đặc biệt từ nhỏ đã có thể nhìn được lệ quỷ mà Thanh Vân phải học cách để bảo vệ mình. Không giống với những kẻ diệt lệ quỷ khác, Thanh Vân còn có một bí mật khác nữa.

Bán Nguyệt Hoa Nắng Hạ. 64
Bán Nguyệt Hoa Nắng Hạ.

Đường Minh Dã là học sinh cấp 3 trường Tây Thành, một lần bị mẹ thân yêu bắt ép cùng đọc một cuốn tiểu thuyết ngôn tình máu chó ' Lục Tổng Truy Đào Thê', không biết hên xui may rủi thế nào lại bị xuyên vào nam phụ cùng tên Đường Minh Dã, thiếu gia nhà họ Đường, kết cục bi thảm.  Tưởng chừng như chỉ cần ngồi một bên ăn dưa hóng chuyện, đợi đến khi nam nữ chính về bên nhau thì có thể được về nhà. Ai ngờ lại bị mắc vào lưới tình của tên nam chính mặt lạnh lúc nào không hay!

maclang 1 chương
BỞI VÌ YÊU EM 0
BỞI VÌ YÊU EM

Kathlyn là một nhân viên văn phòng còn Laris là một học sinh cấp 3 chuẩn bị thi tốt nghiệp. Và rồi sau một lần tương tác trên group phở bò họ đã nhắn tin và hẹn gặp nhau lần đầu tiên ở tại nhà của Laris ... Sau lần gặp đó hạt giống con đũy tình yêu đã nảy mầm trong tim của họ ... Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, hãy đọc đi rồi biết :))

AroliesA 0 chương
Ánh Dương Của Lòng Tôi 2.6K
Ánh Dương Của Lòng Tôi

Năm năm trước, cả trường- ai cũng biết đứa con gái bị câm như Ninh Vị Thủy cô là cục cưng nhỏ của ông chú đã tốt nghiệp nào đó. Cô đã yêu anh trong ngông cuồng ngạo nghễ, chấp nhận đánh đổi tất cả để sánh bước bên anh. Năm ấy, anh biến mất, cô đau đớn rời khỏi thành phố. Năm năm sau, cô gặp lại anh, gặp lại người đàn ông từng khiến mình tổn thương nhưng lại mong anh một đời an nhiên! ~ Năm năm trước, anh yêu cô điên cuồng, chết đi sống lại vẫn muốn được bên cô. Cuối cùng, vẫn phải tuyệt vọng rời xa ánh dương sáng của lòng mình. Năm năm sau cô trở về, anh tiến một bước đến, cô lùi một bước. Anh muốn tìm cô trả nợ nhưng chủ nợ lại không cần. Anh đau đớn kiếm tìm lại ánh dương của mình trong vô vọng. Liệu rằng, những người yêu nhau thực sự có thể trở về bên nhau? Không ai biết trước được, chỉ rõ, Ninh Vị Thủy vừa là giới hạn, vừa là chấp niệm, vừa là ngoại lệ, đời này kiếp này ngoài cô ra, tất cả đều chỉ là tạm bợ đối với Lê Khuynh!  

lexuanthuy 41 chương
Hình Như Tớ Thích Cậu Rồi 1.6K
Hình Như Tớ Thích Cậu Rồi

Tôi không tinh vào tình yêu tuổi 17 hay học đường, vì tôi nghĩ sẽ mất thời gian cho chúng. cho đến khi... "Tôi Gặp Cậu".

Qiana 8 chương
Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ 947
Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ

Người ta thường nói tháng Sáu là mùa hoa sen nở đẹp nhất trong năm, thế nhưng trong hồ hoa sen của Hữu tướng phủ ngày hôm ấy lại nở rộ một đóa sen trắng yêu kiều, mỹ lệ nhất thế gian, khi đó đang là giữa tháng Năm. Nàng tự đặt tên mình là Tuyết Liên, ý muốn cả một đời này chỉ cần bình an sống qua ngày, nuôi dưỡng đứa nhỏ bé bỏng trên tay nên người, và chờ đợi vị công tử năm ấy cưỡi ngựa đi ngang qua hiên nhà, nói rằng nàng không cần phải chờ đợi nữa. Bởi chiến loạn đã không còn, muôn dân yên vui, thái bình thịnh thế, chàng đã đến để đón nàng về rồi đây. Ngỡ tưởng như mộng cảnh ngọt ngào suốt bao năm qua đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng sẽ từ từ hóa thành hiện thực, chẳng ngờ số phận đổi thay, con tạo xoay vần, đẩy nàng đến bên hố sâu của tuyệt vọng, mãi mãi chẳng có đường ra. Từ hố sâu trở về với ánh sáng, rồi lại từ hạnh phúc đến chín tầng mây bị hất thẳng xuống vũng lầy nghiệt ngã của số phận. Trong những gian nan gập ghềnh trắc trở đó, nàng đã lựa chọn hóa thành một đóa hoa sen, chôn vùi tuổi xuân thiếu nữ xuống dòng thác chảy trôi của số mệnh, mặc cho thân mình tan rữa trong bùn đất cô liêu. Tuyết Liên, một đường đã bước đi không thể quay trở lại, chúc nàng thượng lộ bình an.

Tửu Ca 11 chương
Mưa tạnh rồi, ta về nhà thôi! 153
Mưa tạnh rồi, ta về nhà thôi!

Năm ấy, Thế Khải và Mai Chi gặp nhau ở tiệm bánh ngọt. Anh ấm áp thành đạt, cô dịu dàng xinh đẹp. Tình yêu hai năm chỉ như cái chớp mắt.   Khi cô một mình đến bệnh viện ký xác nhận phẫu thuật cho mẹ, lại bị kẻ có tiền tranh giành khám trước. Hại mẹ cô một bước ra đi. Anh đã ngày đêm kề cạnh an ủi, thề hẹn chở che cho cô cả một đời.   Ngày anh cầu hôn cô, hoa rải đầy lối đi, bóng bay ngập tràn sắc xanh. Đến khi cô một chân bước vào nhà họ Phan, cũng là lúc từng chút đau thương và mất mát bắt đầu ập đến. Dẫu vậy, Thế Khải chưa bao giờ bỏ quên người mình yêu.   Về sau, hoa trên lối đi đều biến thành vệt đỏ, bóng bay cũng vỡ tan rồi hoá thành tiếng đạn lạc. Thế Khải đứng trên thành cầu, gió thổi lồng lộng, sông sâu nước biếc, nhưng vẫn chẳng thể ngừng yêu cô ấy một giây nào.   "Mai Chi, tâm nguyện của cô hoàn thành rồi, Thế Khải biết phải làm sao đây?"

Đông 2 chương
HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG 102
HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG

Người xưa quan niệm nữ nhân như một tấm lụa đào mong manh trước gió , tạo hóa ban phụ nữ với chức vụ sinh nở để rồi thế gian ràng buộc họ với chức phận thờ chồng dạy con , điều đó như một mối ràng buộc qua bao đời mà người phụ nữ phải gánh lấy , nhưng liệu thời cuộc có làm đổi dời bản chất của con người , liệu trong thâm tâm những người mang thân phận nữ nhi sẽ thức tỉnh vì chính bản thân họ . "HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG" là một bộ truyện được lấy cảm hứng từ bối cảnh "Hội Đồng xưa ở Việt Nam" mang yếu tố tình cảm tâm lí mãnh liệt và cốt truyện được xây dựng xoay quanh một người phụ nữ Việt Nam trãi qua hỉ nộ ái ố của một đời người . ( tất cả các nhân vật đều là hư cấu , 2 chương đầu tiên sẽ được cập nhật trước 30/8/2023 .)

TiêuThỏ 1 chương
Vị Vua Không Ngai 302
Vị Vua Không Ngai

Trong những câu chuyện kể của xứ Volos, người ta thường nói rằng những kẻ tìm kiếm đến cái chết sẽ là những kẻ không bao giờ có thể chết dù hắn có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa. Trong khi đó, những người dùng cả đời để tha thiết tìm kiếm sự sống, tìm kiếm sự trường tồn cùng thời gian, thì sẽ là những người được ban cho cái chạm nhân từ của luân hồi. Và ở giữa hai lời nhận định đó, là một sự tồn tại mang tên Alexander Alexus, một cá nhân nằm ngoài cả sự sống lẫn cái chết. Nhưng liệu Alex có thoát được thứ gọi là số phận?

Key Vux 5 chương
Mưa 71
Mưa

Tác phẩm: Mưa  Tác giả: Mưa Cũ Cảm ơn mọi người!

Mưa Cũ 1 chương
Hoa lá 0
Hoa lá

Hoa lá là của thiên nhiên

Cam 0 chương
Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào! 254
Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào!

Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào! Nam chính: Quách Lục Thành Nữ chính: Phương Minh Ngọc –Kiếp trước, cô bị người em cùng cha khác mẹ hại chết vì cô là người được chọn làm hôn thê của Thống đốc. Khi đó cô là Đại tiểu thư của một gia tộc nhỏ, vì người mẹ quá cố là người hầu xuất thân thấp kém nên cô bị mọi người coi thường, bắt nạt, coi như người dư thừa. Người mẹ kế cùng cô em gái cùng cha khác mẹ không hề ưa cô, đối xử thậm tệ với cô. –Kiếp này, cô quyết định thay đổi mọi chuyện, điều tra cái chết của mẹ và trả thù tất cả những người đã hại mẹ con cô. Cô chấp nhận trở thành Thống đốc phu nhân–vợ của Thống đốc đại nhân đứng đầu cả một quân đội hùng hậu, lớn mạnh nhất lục địa, hô mưa gọi gió, chỉ cần vung tay là đổ máu cả thương trường. Anh nổi tiếng là lạnh lùng, dứt khoát ,nghiêm khắc, ra tay dứt khoát với bất kì ai dù là tội nặng hay nhẹ. ____________________ "Tôi không có hứng thú với những việc kiểu này. Nhưng nếu cô hôn tôi một lần, tôi sẽ giúp cô một lần! " Thống đốc đại nhân, từ khi nào anh trở nên mặt dày như vậy? ___________________ "Lục Quách Thành, anh không thể nhẫn nại một chút được sao? "Để yên cho em lợi dụng chính là sự nhẫn nại lớn nhất của tôi!

TRÀ ĐÀO SỮA CHUA 1K
TRÀ ĐÀO SỮA CHUA

Nguyễn Huyền Chi - một con người vừa tự ti vừa nhút nhát, luôn luôn cô độc trong biển người. Bởi một số khúc mắc trong quá khứ, cô thu mình lại, dần dà lúc nào cũng cần chiếc khẩu trang và cặp kính cận. Không ai biết được cô lại là một tác giả mạng được cực kỳ yêu thích, là con mọt ngôn, là một con hủ.   Cậu - Nguyễn Lê Khánh Dương, một hotboy lạnh lùng bất cần, luôn trốn học, ngạo nghễ phóng khoáng.   Hai con người sống ở thế giới hoàn toàn khác nhau tưởng chừng như không có liên hệ nào với nhau nào như thế lại có ngày trở thành một cặp, điều này đã chấn động toàn trường, ai ai cũng cho rằng họ sẽ sớm chia tay. Nhưng họ đã nhầm, Nguyễn Huyền Chi và Nguyễn Lê Khánh Dương lại mảnh ghép lớn nhất của cuộc đời nhau.

duongthiensuong 14 chương
Trở về đầu trang