Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Khác Dòng! 43
Khác Dòng!

Văn ánVào năm 10 tuổi, trong một lần tình cờ thì kí ức của Tinh Hành thức tỉnh, nhớ ra bản thân là một người xuyên không đến sau cơn bạo bệnh ở thế giới cũ.Sau, vì một tương lai sống dài lâu và an nhàn nên hắn quyết định học tập để hiểu biết thế giới này và sống thầm lặng.Nhưng đời không như mơ, vào năm hắn 16 tuổi, hắn phân hóa thành lính gác và bị "Tháp" dẫn đi.Năm 18 tuổi, hắn gặp chính mình xứng đôi dẫn đường, người nó lớn hơn hắn 5 tuổi.HE1v1Lính gác dẫn đường

Mặt Nạ Bạc 195
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu 136
Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu

Tổng tài truy thê, sắc - sủng, hắc đạo, trâu già gặm cỏ non, đoạn đầu có yếu tố học đường, nữ chính hiền lành, nam chính bá đạo (đề cử và theo dõi truyện nha, up chương mỗi ngày) Vương Dạ Tước là tổng tài điều hành Thiên Tước tập đoàn kiêm lão đại Dạ Hành bang khuynh đảo giới hắc đạo nhưng vì truy tìm tung tích của người bạn cũ nên anh đã đến trường Đại học - nơi nghi ngờ người bạn đó sẽ làm việc và gặp được Hạ Thiên Du. Sau khi tốt nghiệp, Hạ Thiên Du đi nộp đơn xin việc vào tập đoàn Thiên Tước thì phát hiện người từng bị mình mắng năm xưa là ông chủ của mình. Những ngày tháng sau đó Vương Dạ Tước và Hạ Thiên Du dần dần nảy sinh tình cảm. Rồi kẻ thù của Dạ Hành bang tìm đến, chúng truy đuổi anh và cô. Anh bị mù và mất trí nhớ nên Hạ Thiên Du đã quyết định hiến mắt cho anh. Sau khi anh tỉnh lại cũng đồng thời quên mất cô là ai. Hành trình Vương Dạ Tước không còn ký ức theo đuổi lại Hạ Thiên Du như thế nào, chắc chắn là vô cùng thú vị. Mời các bạn đón đọc.  

Uhn Xác Ướp 2 chương
Vị Vua Không Ngai 333
Vị Vua Không Ngai

Trong những câu chuyện kể của xứ Volos, người ta thường nói rằng những kẻ tìm kiếm đến cái chết sẽ là những kẻ không bao giờ có thể chết dù hắn có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa. Trong khi đó, những người dùng cả đời để tha thiết tìm kiếm sự sống, tìm kiếm sự trường tồn cùng thời gian, thì sẽ là những người được ban cho cái chạm nhân từ của luân hồi. Và ở giữa hai lời nhận định đó, là một sự tồn tại mang tên Alexander Alexus, một cá nhân nằm ngoài cả sự sống lẫn cái chết. Nhưng liệu Alex có thoát được thứ gọi là số phận?

Key Vux 5 chương
(Đạo Tình 3) Rơi Vào Tròng Hắc Đạo 210
(Đạo Tình 3) Rơi Vào Tròng Hắc Đạo

• Thời Diệp Noãn là một cô gái xuyên sách bí ẩn. Vốn không muốn chen chân vào cốt truyện chính chỉ muốn sống yên ổn cạnh người em Tùy Tâm. Nhưng sau cùng vì muốn cứu Tùy Tâm cô lao đưa mình vào nguy hiểm bị một vị lão đại ghim.   • Hắn rất đẹp, đẹp đến điên cuồng nhưng lại tà mị thâm hiểm, thủ đoạn tàn độc hơn bất cứ ai trên đời này.Trước giờ trên đời này chưa từng ai có thể làm hắn cảm thấy thú vị muốn có được. Vậy mà lại có người dám từ chối hắn, coi thường lời của hắn.   • Một cô nàng đang sống yên ổn bỗng lại rơi vào giới hắc đạo, rơi vào tay vị lão đại đứng nhất nhì Hắc Bang. Rốt cuộc thì cô sẽ ra sao, còn hắn có để cho cô sống không ?   • "Rơi vào tròng Hắc Đạo" là ngoại truyện do Agnes tự sáng tác vì hâm mộ "Đạo Tình". Truyện sẽ tự kể theo phong cách cốt truyện của Agnes, nhân vật chỉ mang tính chất hư cấu không mang hàm ý khiêu khích - tôn giáo - khiêu dâm

AgnesViy 1 chương
Tam giới 993
Tam giới

  Đề cương Giới thiệu truyện tam giới. Giới thiệu bối cảnh truyện. Thế giới sau đây kể về Trời, đất, và cả địa ngục. Nơi các thần tiên, người phàm, cũng như yêu ma quỷ quái hoành hành, muốn thâu tóm trần gian. Tất cả đều nhằm mục đích chiếm lấy ngọc thạch, thứ ban phát sức mạnh cho kẻ nào hấp thụ cũng sở hữu chúng. Trong truyện có rất nhiều chủng tộc, nhưng nổi trội chỉ có ba loại hình dạng khác nhau. Đầu tiên là thần tộc với hình dạng quái dị, nửa hình người, nửa hình thú. Tiếp đến là phàm nhân và tiên hình dạng là con người, nhưng tiên ăn mặc cổ trang theo hướng giống đạo sĩ, màu chủ yếu là trắng hoặc xanh và vàng đồng bộ, trên tay hoặc sau lưng có đeo kiếm, trên đầu cài trâm hoặc đội mũ cổ trang. phàm nhân thì ăn mặc kém vải hơn, màu sắc cũng pha tạp. Còn yêu ma quỷ quái hình dạng là con người nhưng sẽ chỉ là bộ xương khô hoặc không có cơ thể chỉ một hình ảnh giống người, có khi là cặp sừng mọc trên đầu, ăn mặc giáp trụ trên tay có khi cầm theo vũ khí, cũng có khi là con vật biết nói. Thần tiên sống ở trên trời hoặc núi cao. Con người sống trong thành bang hoặc những ngôi nhà ven đường. yêu ma quỷ quái sống trong hang động, những nơi tối tăm, những nơi nhiều người chết.                                                         Trích đoạn trong truyện.     Sau tiếng nói thất thanh đó, bên trong đống đổ nát tro tàn, ba tên yêu tộc là những tướng lĩnh đã tử trận nhưng giờ đây chỉ còn là bộ xương khô mặc giáp phục, với ánh mắt xanh ngòm đầy ghê rợn trên tay cầm thanh đao chúng lao tới chỗ Tử Hà đang đứng gần con mèo đen mà “gừ” lên như con thú săn mồi. Nhiếp Bàng vội vàng nhưng đầy vẻ bình tĩnh của người đã có kinh nghiêm dang hai tay sang ngang rồi hô lớn “Ngự kiếm xuất kích” khiến cho thanh kiếm bay ra khỏi vỏ lơ lửng trên không trung, từ một thanh kiếm biến ra thành năm thanh kiếm. Nhiếp Bàng giơ hai ngón tay chụm lại về phía ba tên yêu tộc, những thanh kiếm như được ra lệnh chĩa mũi kiếm bay về phía đã được chỉ định. Ba tên yêu tộc cũng chẳng phải dạng xoàng nhanh như chớp đã dùng đỡ hết các kiếm khí bay tới, nhưng chúng cũng đã bị đánh lui đẩy ngược trở lại vài thước. oOo "Kính mời đồng hữu ở xa bằng hữu ở gần, các vị quan khách vào tửu lầu quán chúng tôi ăn uống đi ạ, đảm bảo toàn những món hoàng cung, tửu ngon hảo hạng!" Nhiếp Bàng ca ca nghe thấy câu vè bất ngờ bụng sôi lên ùng ục, y đưa ánh mắt yếu ớt nhìn vào tửu lầu một hồi rồi lại quay sang các tiểu đệ. Đột nhiên từ khoé miệng Nhiếp Bàng khẽ mấp mé âm thanh tuôn ra tựa như làn gió thổi nhè nhẹ: – Các hiền đệ vào ăn thôi! Bất ngờ ai nấy như bừng tỉnh, ánh mắt đột nhiên sáng lên tựa như ánh trăng chiếu rọi. Cả nhóm hừng hực khí thế bước vào trong quán tửu lầu, tiếng động âm thanh bụp bụp vang ra từ những bước chân dồn dập nhân tâm đang sục sôi lấn át cả sự mệt mỏi. oOo Tiểu muội Tử Hà cảm thấy cơ thể, toàn thân đau nhức, huyết tươi từ khóe miệng trào ra chảy xuống tận cằm, thành dòng lăn dài trên làn da mềm mại. Đôi bờ môi tiểu cô nương khẽ hờ xa nhau, tiếng “ựa!” từ kẽ miệng đột nhiên phát ra âm thanh nhỏ nhẹ, đủ để cho người ở cạnh đó nghe thấy. Thần khí lực ở đan điền được Tử Hà tu luyện, cũng như vô tình di truyền tự hưởng tích tụ lại từ lâu rất nhiều, giờ đây đã khai thông các cổng kinh mạch. Luồng khí tức rất nhanh đã lan tỏa ra khắp lục thức, cũng như ngũ giác trên khắp nhục thể. Khiến cho tiểu cô nương toàn thân đau nhức, cơ thể như bị ngọn lửa dung nham thiêu đốt từ trong ra ngoài. Hơi thở nàng ta đột ngột thở dốc, ánh mắt toát ra tia lửa tức giận đăm đăm nhìn vào khoảng không trong một hồi lâu. Bởi lẽ Tử Hà lúc này chưa hề phát giác ra rằng, cô ấy đã được đả thông kinh mạch, thần khí lực cảnh giới giờ đây đã đạt tới đại đan thượng cấp. Trên cả những gì mà Thập Địa Minh Vương cảm nhận, cũng như suy đoán. Giờ đây cảnh giới cũng như thần khí lực tiểu cô nương đã sánh ngang với tên Trấn Nguyên Đại Tiên, có thể coi không khác gì một tiểu linh tiên trên cõi tam giới. Trích đoạn 2. Sau một hồi bị những sợi xá lợi truy phong hoán vũ, trên bầu trời cao bát ngát, Tử Hà cũng lướt gió đạp mây tránh né hết sức nhẹ nhàng, tựa như làn gió thoảng qua. Vậy nhưng giờ đây cô nương ấy cũng đã ngậm ngùi nằm gọn bên trong những sợi xá lợi cứng cáp, tỏa ra ánh sáng bạch kim sắc chói lóa. Sức mạnh cường mãnh từ pháp bảo phát động, đang dần dần bóp nghẹt cũng như siết chặt hơn. Khiến cho lớp khiên hộ thể mà Tử Hà bộc phát bất giác xuất hiện những vết nứt, càng lúc càng to, có nguy cơ vỡ tan tành thành những mảnh vụn li ti. Dẫu rằng những đợt sóng xung kích từ nhục thể Tử Hà bộc phát, vẫn tuôn ra không ngừng, vậy nhưng cũng không thể làm gì được hơn. Trong lúc này tính mạng Tử Hà nhẹ tựa như lông hồng, có thể bị những sợi xá lợi siết chết ngay tức khắc. Cho nên cô nương ấy giờ đây đang cố gắng gồng nhục thể, bộc phát ra thần khí lực cường mãnh, giống hệt như ngọn nến bùng sáng trước khi tắt. Thấy được điều đó, càng khiến cho hai tên tán linh tiên mặt không biến sắc. Ẩn sâu bên trong ánh mắt long lanh, thấp thoáng toát ra từng tia sát khí, cùng nhân tâm sục sôi lấn át cả trời xanh. Bỗng đôi bờ môi Trấn Nguyên Đại Tiên đột nhiên mấp máy, giọng nói thánh thót tựa như tiếng chim rừng xen lẫn một chút gió rít từ khóe miệng cất lên: – Đã lâu rồi chưa một ai, chưa một ai có thể khiến cho ta tung ra pháp bảo! Khá khen cho nhà ngươi, khi khiến ta phải sử dụng tới nó! Con nha đầu khốn kiếp nhà ngươi vẫn còn ngoan cố, chưa chịu cầu xin ta tha mạng hay sao? Nếu đã vậy, ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây! Đến lúc đó đừng trách ta độc ác, không nói trước! Nói rồi Trấn Nguyên Đại Tiên liền vung tay, khiến cho pháp bảo phất trần tử cũng vì thế mà siết những sợi xá lợi chặt hơn. Tiếng lớp khiên hộ thể bất giác phát ra âm thanh “rắc rắc rắc”, xen lẫn lời kêu gào thảm thiết, khiến trời đất cũng phải lay chuyển. Nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết từ khóe miệng Tử Hà thốt ra, không khỏi khiến cho Nhiếp Bàng cùng các hiền đệ đau đáu trong tâm can. Đến nước này chỉ còn cách quỳ xuống, và nhận nỗi cầu mong hai tên tán linh tiên tha mạng mới có cơ may sống sót.     Tâm trí Nhiếp Bàng chợt lóe lên dòng suy nghĩ. “Giờ chỉ còn cách như lời hai tên tán linh tiên kia nói chính là quỳ xuống mà cầu xin, mong sao bọn chúng tha mạng cho tiểu muội Tử Hà! Chứ nếu không, ta cũng chẳng còn mặt mũi nào mà dám về gặp Sư Tổ Thiên Tông nữa! Rốt cuộc, cũng đành phải vậy thôi!”. Ý nghĩ đó chợt lóe lên trong tiềm thức của Y.   Trích đoạn 3.  Cũng bởi U Hồn Diện Vương, sai tên tiểu ma tộc ra nghênh đón Thập Địa Minh Vương, để có thể chỉ đường dẫn lối cho Y qua được màn sương mù mờ ảo. Chính nhờ màn sương mù dày đặc, đã bảo vệ cho ma tộc không bị tán linh tiên trên khắp cõi tam giới truy cùng diệt tận.    Nghe thấy những lời run rẩy từ khoé miệng tên tiểu ma tộc thốt ra, vậy nhưng sắc mặt Thập Địa Minh Vương vẫn không hề thay đổi, vẻ nghiêm nghị khó coi trông thấy rõ, luồng thần khí lực cường mãnh vẫn bao quanh nhục thể Y một cách dữ dội. Ẩn sâu bên trong ánh mắt huyết nguyệt, thấp thoáng toát ra từng tia sát khí, khí thế ngút ngàn mạnh mẽ tới mức lấn át cả trời xanh, đăm đăm nhìn tên tiểu ma tộc đang quỳ rạp run rẩy phía trước một hồi lâu mãi không rời, tựa như muốn xuyên thấu nhục thể trắng đục.    Bỗng đôi đầu môi Thập Địa Minh Vương đột nhiên mấp máy, giọng nói ghê rợn xen lẫn một chút âm phong lạnh lẽo tựa như tiếng sấm chớp gầm vang từ khoé miệng thốt ra: – Đại vương của các ngươi đang ở đâu, hãy dẫn ta tới đó, nhanh lên trước khi ta hút hết thần khí lực nhà ngươi!?    Thập Địa Minh Vương băng qua đồi núi trùng trùng muôn vàn hiểm nguy, cũng là để đích thân gặp mặt đại ma vương tộc. Dẫu rằng từ trước tới nay, ma tộc cũng như quỷ tộc rất ít khi qua lại. Có khi còn rất thù địch nhau thấy ở nơi đâu, liền xông vào tử chiến ở nơi ấy.    Vậy nhưng từ khi Thập Địa Minh Vương xuất thế, dường như điều đó đã được thay đổi. Y là kẻ duy nhất hiện tại, có thể tự do tùy ý xuống âm ty cũng như lên trần gian mà không gặp khó khăn. Tuyệt nhiên lên cửu giới du ngoạn, là Y chưa thử qua.    Ngay khi nghe thấy những lời hăm dọa từ khoé miệng quỷ vương tộc thốt ra, không khỏi khiến cho toàn thân tên tiểu ma tộc bay hết màu trắng đục, vẻ sợ hãi trông thấy rõ. Giờ đây nhục thể tên tiểu ma tộc chỉ còn một màu trong suốt, toàn thân hắn vẫn run lên bần bần, đầu úp sát xuống mặt đất. Ánh mắt sâu thăm thẳm, không dám ngửa lên nhìn Thập Địa Minh Vương dù chỉ là liếc qua, chứ đừng nói tới nhìn chằm chằm. Tự Thủy Chí Chung.

Trở về đầu trang