Bộ lọc
Bộ Lọc
Thể Loại
-
Huyền Huyễn
-
Đô Thị
-
Võ Hiệp/Tiên Hiệp
-
Lịch Sử/Quân Sự
-
Linh Dị
-
Võng Du/Cạnh Kỹ
-
Tiểu Thuyết Nữ
-
Ngôn Tình
-
Tiểu Thuyết Nhẹ
-
Nam x Nam
-
Trinh Thám
-
Khoa Huyễn
-
Dị Năng
-
Thần Thoại
-
Xuyên Nhanh
-
Nữ x Nữ
-
Tiên Hiệp Cổ
-
Kiếm Hiệp
-
Dị Giới
-
Cổ Đại
-
Hệ Thống
-
Xuyên Không
-
Huyền Bí
-
Kỳ Huyễn
-
Ma Pháp
-
Mạt Thế
-
Quan Trường
-
Tiểu Thuyết
-
Phiêu Lưu
-
LBGT+
-
Thám Hiểm
-
Dã Sử
-
Thương Nghiệp
-
Học Đường
-
Ẩm Thực
-
Hành Động
-
Gia Đấu
-
Tình Cảm
-
Thể Thao
-
Showbiz
-
Thú Nhân
-
Võ Thuật
-
Huyền Ảo
-
Thực Tế
-
Kinh Dị
-
Hiện Đại
-
Việt Nam
Kiểu Truyện
-
Tổng Hợp
-
Hệ thống
-
Phàm nhân
-
Xuyên không
-
Cổ đại
-
Ngọt sủng
-
Học viện
-
Xây dựng đế chế
-
Tu tiên
-
Truyện Ngược
-
Trọng sinh
-
Xuyên sách
-
Cung Đấu
-
Trạch Đấu
-
Hài Hước
-
Điền Văn
-
Mạt Thế
-
Nữ Phụ
-
Vườn Trường
-
Tinh Tế
-
Bách Hợp
-
Thiếu Nhi
-
Nữ Hiệp
-
Nữ Cường
-
Tu Chân
-
Đông Phương
-
Thương Trường
-
Binh Pháp
-
Hiện Đại
-
Bình Đạm
-
Light Novel
-
Truyện Việt
-
Phương Tây
-
Sử Thi
-
Truyền Thuyết
-
Lãng Mạn
-
Giả Tưởng
-
Tương Lai
-
HE
-
OE
-
SE
-
GE
-
BE
-
Truyện Khác
-
Kỳ Ảo
-
Quân Nhân
-
Không Gian
-
Thanh Mai Trúc Mã
-
Gia Đình
-
Gia Tộc
-
Tổng Tài
-
Tài Phiệt
-
Quyền Lực
-
Tranh Đấu
-
CP
-
Tâm Linh
-
Huyền huyễn
-
H
-
H+
Trạng Thái
-
Đang ra
-
Hoàn thành
Thuộc
-
Độc quyền
-
Tự do
Ngay lúc Thời Niệm đang vô cùng phấn khởi chuẩn bị mọi thứ để thành hôn cùng người bạn trai đã quen biết ba năm đang công tác trong quân ngũ của mình, cô nhận được tin anh ấy hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ. Thời Niệm cất chiếc váy trắng tinh khôi mà mình dày công chuẩn bị vào một góc tủ, ngỡ như vết thương lòng của mình sẽ âm ỉ rất lâu. Ai ngờ được chỉ ba tháng sau, một chàng quân nhân quần áo nhuộm vẻ phong sương quỳ một gối xuống trước mặt cô cầu hôn. Tần Chinh nhất quyết phải hoàn thành lời trăn trối của người bạn thân, để cho cô một danh phận rỡ ràng. Thời Niệm vuốt ve vùng bụng nhỏ rồi nhìn chiếc nhẫn bạc mòn cũ trên tay mình, thôi thì cứ phó mặc cho số phận. Quân trang ôn nhu, trong anh luôn có em.
Sau khi ăn xong, Bùi Tử Nghị cùng Kỷ Xảo An đi tới vườn hoa, thật ra thì do cô một mực đòi đi theo anh... đã nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn bám theo anh như một cái đuôi, cô thích đi theo anh, còn anh thì lại không nói gì.Nhìn lúm đồng tiền đáng yêu của cô, khuôn mặt xinh đẹp khiến người khác nín thở, cô bé này đã trưởng thành, đã không phải là cô nhóc khi bé kia nữa, nhất định cô không biết cô luôn luôn có thể tác động tới tim anh, để cho anh cảm giác được tim của anh khi thì đập quá nhanh khi thì quên cả đập.Nhưng mà nhất định cô không hiểu, cô sẽ không hiểu... cô khiến anh cảm thấy vô lực và thất bại.
Bạn Gái Hám Tiền Của Tổng Giám Đốc là câu chuyện nói về sự chiếm hữu trong tình yêu,một tình yêu độc đoán và luôn được trao bằng tiền thay vì tình cảm.Là truyện ngôn tình đầy đa cảm của Liên Liên,với những tính cách được bộc lộ rõ ràng khiến người đọc dễ cảm nhận được khía cạnh mới về tình yêu- tình yêu vu lợi .Thật ghê tởm!,Người đàn ông này cho rằng cô sinh ra để định chiếm hữu ư? Nhiều năm trước đx đánh cướp nụ hôn đầu của cô rồi mất tích .Bây giờ anh ăn cô hết sạch! Mặc dù cơ thể rắn chắc lại thuộc giới tính doanh nhân.Cảm giác "yêu đương " với anh rát thoải mái .Nhưng cô trong sạch,cũng là một cô gái tốt .Món nợ này mặc kệ tính thế nào ,cô đều cảm thấy bất công ! Hơn nữa anh lại là " con rùa vàng "mà các cô gái mơ ước .Anh có thể vui đùa với cô một chút rồi phủi mông bước đi.Còn cô chỉ là một đám cỏ dại ven đường.Nếu không cẩn thận sẽ cuốn vào cơn lốc xoáy "tình yêu" này ,cô nhất định sẽ bị giày vò nghiêng nghiêng ngả ngả,cho dù có nhiều tiều hơn nữa cũng không sống nổi ...
cái chết được báo trước nhiều lần và cố tình trong từng lời nói của bà mà không hề ai hay biết được cứ nghĩ đó là lời của sự hờn dỗi để nhận được quan tâm của con cái đối với bà. An Cố cháu ngoại của bà đã đôi lần được nghe câu nói ấy nhưng cô cũng chỉ đánh trống lảng cho qua câu chuyện với bà nhưng trong thâm tâm của mình An Cố đã biết rằng một con người để thốt ra được những lời đó bản thân họ đã vượt quá sức chịu đựng rồi cho nên họ mới có suy nghĩ ấy. Đem câu chuyện vừa nghe An Cố đã tâm sự điều đó với mẹ của cô nhưng cũng được nhận lại ; "Mày điên à nói vớ va vớ vẩn". Bà già rồi muốn được con cháu quan tâm thôi chứ có gì đâu. An Cố chỉ biết nhếch miệng cười rồi đáp lại một cách lạnh lùng " ừ ..cứ chuẩn bị đi cũng sắp tới ngày phải thắt trên đầu chiếc khăn trắng ". Tiếng cửa phòng đóng sập... Mẹ của An Cố đứng ngây ngẩn trước câu nói ấy và bắt đầu với mớ hỗn độn của tâm trí . Chiếc điện thoại reo và kết nối đầu dây bên kia " chị à mẹ đi viện bác sĩ nói phải chuyển viện cho mẹ". Ừ được rồi chị thay đồ rồi lên. Mẹ An Cố đặt chiếc điện thoại xuống măt bàn và nghĩ "lẽ nào cái tiên báo của An Cố là đúng".
“Có phải ông trời đang trêu đùa chúng ta, đúng không? Cuộc gặp gỡ ấy của chúng ta là một sai lầm! Đáng lẽ ra ngay từ đầu, hai ta không nên quen nhau. Như vậy sẽ không có ai bị tổn thương cả. Anh có biết không, từ giây phút trái tim em bị bóp vụn, em ước giá như hai ta chưa từng gặp nhau… thì tốt biết bao…” Người ta hay nói, tình yêu thanh xuân tuổi học trò đẹp lắm. Tuy có thể không được lâu nhưng sẽ là kỷ niệm đẹp theo ta đến hết cuộc đời. Nhưng phải chăng tất cả tình yêu tuổi học trò đều đẹp, đều là kỷ niệm đáng nhớ? Thu Nguyệt - một cô học sinh cấp ba với biết bao ước mơ và hy vọng đang chào đón trong tương lai. Ngày ngày cuộc sống của Nguyệt trôi qua một cách bình yên bên bạn bè, thầy cô và gia đình. Cứ ngỡ rằng cuộc đời học sinh này của cô sẽ trôi qua nhẹ nhàng như thế. Nhưng mà… cô vẫn không thể tránh khỏi cái rung động đầu đời khi gặp người đó. Rồi vào một ngày, Nguyệt đã gặp Thiên Ân - một thầy giáo dạy tiếng anh mới chuyển tới dạy trường của cô. Một người thầy giáo trẻ tuổi, khuôn mặt khôi ngô sáng sủa khiến bao nhiêu cô gái phải mê đắm khi lần đầu nhìn thấy anh. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ xảy ra với biết bao nhiêu tình cờ đến “bất giờ”: Một cô trò bướng bỉnh dốt tiếng anh và một thầy giáo chủ nhiệm nghiêm túc dạy tiếng anh. Không chỉ thế nhà của cả hai lại sát tường nhau không trượt phát nào. “Học sinh ngoan, em không thấy hai chúng ta có duyên sao?” “Ý thầy là sao ạ?” “Em thử nói xem, em không học tốt tiếng anh mà thầy là chủ nhiệm dạy tiếng anh, ngày nào em cũng lẽo đẽo theo tôi xin điểm, không nói thầy trò ta có có duyên thì gọi là gì đây?” “Tại do em không học nổi tiếng anh thôi ạ!” Nguyệt cứ chối từ cái “duyên” ấy càng bám lấy cô. Hai con người trái ngược nhau ấy tưởng chừng là “oan gia ngõ hẹp” vậy mà lại từ từ bước vào cuộc sống của nhau từng chút từng chút một. Và rồi từ “oan gia ngõ hẹp” ấy lại trở thành mối quan hệ ngọt ngào. Chẳng biết từ lúc nào, anh đã trở thành một phần ký ức thanh xuân tươi đẹp của cô. Cả hai dần trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của nhau. Nhưng thật không ngờ, chính tay anh đã bót nhát nó, bót nát cái tình yêu ngọt ngào thuần khiết mà cô ấy giành cho anh… Quả nhiên “Tình đẹp cũng mấy cũng tan thành mây…” Sau chuyện đó, liệu cuộc tình này mãi sẽ được trọn vẹn hạnh phúc?
Mỗi đời người là một quyển sách, và mỗi quyển tiểu thuyết sẽ là một thế giới do tác giả xây dựng. Chúng ta hãy cùng xem một chàng trai bình thường ở Việt Nam khi có được kỳ ngộ đạt được dị bảo thì anh ta sẽ phát triển như thế nào! Nhân vật chính khi có thật nhiều tiền sẽ làm gì? Anh ta sẽ ăn chơi sa đọa, bị đồng tiền làm lạc lối hay sử dụng tiền làm điều có ích? Trong chuyện tình cảm, nhân vật chính sẽ chung tình hay lạm tình? Anh ta dùng dị bảo để làm chuyện tốt hay chuyên xấu? Tất cả sẽ có trong tác phẩm "Thủy Tinh F2" nói về một chàng trai kế thừa vị thần Thủy Tinh thuở xa xưa...
Anh và cậu gặp nhau khi anh học năm 3 đại học còn cậu thì năm nhất cấp 3 . Anh yêu cậu ngày từ cái nhìn đầu tiên nhưng cậu biết bất vào anh không gặp lại cậu nữa . Sau 3 năm anh không yêu thêm bất kì ai . Mẹ anh muốn có cháu nên ép anh lấy người anh không yêu .Nhưng cuộc đời chớ trêu anh lúc nào cũng đánh đập cậu . Trong cơn hoả hoạn lúc anh bị người khác hại cậu một mình lao vào cứu anh . Sau khi tỉnh anh biết cậu mất có lẽ anh sẽ vui nhưng anh lại biết thêm một sự thật khác cậu là người anh luôn thương nhớ . "Nếu như có thể quay trở lại anh sẽ cho em hạnh phúc nhất thế gian " Sau đó anh lao mình xuống từ sân thượng của bệnh viện Giới thiệu nhân vật Nam 9 ( top ) : Uông Minh. Tuổi :25 Năm 9 (bot ) : Hoàng Gia An. Tuổi : 20
Trần Hà My là một cô con gái tiêu chuẩn trong mắt các bậc phụ huynh, vừa học tốt, xinh xắn, lại ngoan ngoãn nghe lời. Nhưng cô gái này lại chính là minh chứng cho câu nói “Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong”. Lén trốn tiết, uống rượu bia, còn đánh nhau nữa! Đủ các trò nghịch ngợm của tuổi học trò, cô đều đã trải qua. Duy chỉ có một việc chưa thử, đó là yêu sớm a. Sau đó thanh mai trúc mã của cô từ nước ngoài trở về, khuấy đảo cuộc sống của cô, cũng cho cô nếm trải mùi vị của “tình yêu tuổi học trò”.
Tác giả: Sil Thể loại: tình cảm, thực tế, tài chính, công sở Nhân vật nổi bật: Hiền Thục, Quốc Thịnh, Kiều Trinh, Quang Long Giới thiệu: Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Hiền Thục - cô sinh viên vừa tốt nghiệp đại học loại giỏi. Cầm tấm bằng chuyên ngành tài chính ngân hàng trong tay, Hiền Thục những tưởng ước mơ trở thành một nhân viên ngân hàng sẽ sớm thành hiện thực. Nhưng cuộc sống là chiến trường ác liệt không chỉ phụ thuộc vào bảng điểm, cô không thể bước vào công ty mình mong muốn. Về quê hay cố bám trụ lại thành phố để tìm kiếm cơ hội? Cuối cùng Hiền Thục đã chọn lựa phương án “đi từng bước một”, và trở thành nhân viên của bộ Phận Thu Hồi Nợ ở công ty tài chính hàng đầu - GHA. Chính tại đây cô đã gặp rất nhiều tình huống khóc cười trong công việc và tình cảm. Lưu ý: Đây là một câu chuyện mà ở đó các bạn có thể thấy rất chân thật. Những tên người địa danh nếu có trùng khớp chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên. Vui lòng không đánh đồng rằng câu truyện này đang nhắm đến một tổ chức, cá nhân hay cộng đồng nào đó. Trích đoạn: Hiền Thục rời khỏi ghế, cứ thế cắm đầu chạy về hướng toilet, nhưng khi vào trong rồi thì lời của trưởng nhóm lại trở về trong tầm trí. “Toilet không phải là nơi để kể lể hay tám chuyện, đôi khi chị nghe được rất nhiều điều hay ho ở đó.” Hiền Thục không muốn người khác thấy được tình trạng của mình lúc này. Nhưng cô cũng không thể nào ghìm lại, cô cần một nơi để trốn đi, để bộc phát ra những ấm ức bên trong. Nhìn xung quanh một vài giây, cô bước về phía tấm bảng sáng màu ghi dòng chữ “Lối thoát.” Hiền Thục dùng hai tay đẩy mạnh tấm kim loại nặng chịch, có được khe hở đã vừa người mình, cô lách vào khoảng không gian tối om bên trong. Cánh cửa sắt chưa kịp đóng sầm lại thì ngọn đèn cảm ứng treo trên tường đã bật lên soi rõ khu vực cầu thang bộ tầng bảy. Dù đã có ánh sáng tràn đến, nhưng không khí tù túng ngột ngạt lại chẳng hề thuyên giảm. Hiền Thục tin chắc hẳn ở một chỗ như thế này sẽ chẳng ai muốn dùng đến thay vì những buồng thang máy sáng trưng vô cùng tiện lợi kia. Cô ngồi xuống bậc cầu thang cứ thế òa khóc nức nở. Hơn bốn năm ăn học, lấy được tấm bằng giỏi chuyên ngành tài chính ngân hàng của một trường cũng có danh có tiếng, thế mà ngày đầu tiên đi làm đã nghe những câu chửi quá nặng nề. Những hy vọng về một công việc ổn định, với mức lương đủ nuôi sống bản thân và giúp đỡ gia đình trong Hiền Thục đã vụt tắt. Tất cả chỉ còn lại sự thất vọng và tổn thương cùng cực. Thất vọng về bản thân mình đã không thể tìm kiếm được một công việc tốt hơn, tổn thương vì mình chẳng làm gì sai mà bị người khác chửi tục và gán ghép cho tôi danh lừa đảo và rủa xả về đạo đức. Hiền Thục hết khóc òa thì ngồi thu mình lại, lồng ngực nấc lên từng hồi rất khó khăn. Trong đầu cô lúc này không ngừng vang lên tiếng nói, nó hối thúc cô phải từ bỏ công việc này. Trích đoạn 2: Kiều Trinh tắt máy sấy, âm thanh rò rò ồn ào không còn nữa thì hỏi dò dự định của Hiền Thục. “Rồi mày tính sao?” “Chắc tao xin nghỉ. Công việc này tao thấy thất đức quá.” “Thất đức gì?” Kiều Trinh ngay tức khắc nhảy nẩy lên. “Mày có lừa đảo người ta, mày có chửi bới hay rủa xả đe dọa người khác đâu mà kêu thất đức? Nghe mày kể tao thấy người ta chửi mày xối xả mà mày chỉ biết bỏ máy chạy đi khóc đấy thôi.” “Nhưng…” Hiền Thục tính cãi lại là khách hàng đã nói công ty lừa đảo và cô không thể làm việc ở một nơi như thế, nhưng đã bị Kiều Trinh cướp lời. “Tao nè, tao làm bên bộ phận cho vay nè chứ ai xa xôi. Mày có biết là khách hàng đến làm hồ sơ đem theo cái gì không? Không cần thế chấp cái gì hết nhé. Chỉ cần có mỗi cái chứng minh nhân dân bản phô tô không cần công chứng là đã vay được. Còn nếu có thêm các giấy tờ khác như sổ hộ khẩu, hợp đồng bảo hiểm nhân thọ hay mấy thứ bảng lương vân vân và mây mây thì càng tốt. Tất nhiên là lãi suất sẽ khác nhau tùy vào mức độ khách hàng chứng minh được khả năng trả nợ cho công ty. Ngoài ra mày cũng phải nghĩ coi cái công ty nó nằm chình ình ở đó, nó mà lừa đảo hay làm ăn kiểu ma giáo thì đã bị truy tố từ đời tám hoánh. Công ty tài chính hay ngân hàng gì cũng vậy, đã ra làm ăn là đều bị thanh tra định kỳ đấy. Mày quăng cái chuyên ngành của mày đi rồi à?” Bị Kiều Trinh nói thẳng vào mặt với giọng đanh thép, Hiền Thục như một kẻ ngủ mê bị vả cho tỉnh lại. Nhưng vẫn thấy đôi điều lấn cấn, cô cố tranh luận. “Vậy vụ khách hàng nói thông báo lãi suất, rồi không biết được tiền phạt này nọ, bị gọi ra làm phiền thì sao?” Kiều Trinh nghệt đầu nhìn Hiền Thục, thở một hơi dài, cô chắp hai tay lại như khấn vái thành tâm. “Con lạy mẹ, ở đâu cũng có người này người kia. Nhân viên cũng có đứa tuân thủ luật cũng có đứa làm ăn gian dối. Nó không thông báo hoặc nó cố tình tư vấn sai để lừa khách hàng ký hợp đồng thì khách hàng lên công ty khiếu nại. Bộ phận nào đảm nhận nhiệm vụ điều tra thì sẽ điều tra, xử lý như thế nào là chuyện của họ. Mày chỉ cần làm tốt việc của mày thôi.” Trích đoạn 3: Quốc Thịnh nhìn Hiền Thục rồi nghiêng người về phía trước. Hiền Thục đang ngượng ngùng đưa hai tay chắn ngang ngực. Vẻ sợ sệt của cô khiến Quốc Thịnh không nhịn được phải bật cười, sau đó anh nói. “Em không để cho anh vào làm việc à? Anh còn chưa chạy đủ chỉ tiêu cho tháng này đấy.” Sau phút giây bối rối, được nhắc nhở Hiền Thục vội vàng đứng lui qua một bên. Nhưng thay vì phải đứng về phía bên trái để nhường lối, cô lại luống cuống đứng dịch sang bên phải, Quốc Thịnh cũng đang bước về hướng này thành ra lại đụng cô. Cả hai đều vội vàng chuyển về hướng, thêm một lần nữa lại đụng nhau. Không thể đi qua một cách dễ dàng Quốc Thịnh cười vui vẻ. “Anh với em có duyên thật đấy, nhưng duyên này để ngoài giờ làm nha. Anh còn chưa kịp đăng nhập trên hệ thống, thể nào sếp anh lại càm ràm cho coi.” Dứt lời, để tránh lại cùng nhau bước về một phía, Quốc Thịnh đưa hai tay đặt lên bả vai của Hiền Thục, giữ cho cô đứng yên rồi nhẹ nhàng yêu cầu. “Đây! Cấm động đậy. Anh đi qua rồi thì em muốn bước thế nào thì bước.” Trích đoạn 4: Hiền Thục đi lang thang rất lâu trong mưa, toàn thân ướt nhẹp như một con mèo nhỏ đơn độc giữa giông bão. Một chị gái chạy xe công nghệ đang đứng dưới một mái hiên trông thấy vẻ đáng thương tội nghiệp ấy thì cất lời hỏi han. “Em ơi, bị sao vậy? Hết tiền không gọi được xe hay sao? Về đâu? Chị chở về. Miễn phí.” Hiền Thục như lạc vào cõi riêng của mình, cô không chú ý đến người khác đến những âm thanh xung quanh, vẫn thất thểu đi về phía trước. Trong đầu chỉ toàn là những hoài nghi, những day dứt, tiếc nuối về bản thân...
Luôn có một cô gái lặng lẽ giương ánh mắt nhìn về phía anh. Luôn có một cô gái nhút nhát, không dám"tán anh", chỉ biết âm thầm quan sát cuộc sống quanh anh ở phía sau. Nhưng...anh không biết gì cả, anh nghĩ tình cảm của em chỉ là kiểu tình cảm được đôi ba hôm rồi hết. Nhưng giờ thời gian em thích anh không được tính bằng ngày, bằng tháng mà tính bằng năm. Dù đã bao nhiêu năm trôi qua cũng không quan trọng, bởi tình yêu không có gì đong đếm được thời gian cả. Giờ đây, chỉ mong hồi kết của đôi ta là một kết cục đẹp đẽ, viễn mãn. Đã nhiều năm như thế, liệu anh có ngoảnh lại phía sau?*Truyện này được viết dựa trên cơ sở chuyện tình của mình và crush. Nên xin được giấu tiên nhân vật mà chỉ lấy chữ cái đầu tiên trong tên.
Cao ngạo? Lạnh lùng? Đáng sợ? là những từ dùng để miêu tả một người con gái sao? Có điểm nào đó không thể trùng khớp hoàn toàn những điểm này. Dù sao cô ấy cũng chỉ là một người con gái tuổi đôi mươi rực rỡ đời người. Đó là sự phủ định không thể khi nhắc đến "Bạch Nguyệt", cái tên khiến cả hắc bạch đều kính nể và thận trọng khi đối diện với cô. Người con gái mang danh phận sinh viên, dáng người thanh mảnh, gương mặt không góc chết đi kèm nụ cười tựa hoa hồng, mà hoa hồng nào không có gai khi thoát gỡ danh phận sinh viên và trở về là đại tiểu thư đứng đầu Bạch gia, người dẫn đầu trong các cuộc chơi đầy "mạo hiểm".
Vũ Thuần Tử! Một thiếu niên hai mươi tuổi từ địa cầu, đột ngột xuyên qua Nam Nguyên Đại Lục, một thế giới tu tiên hoàn toàn có thật trong truyền thuyết, sau đó nhận được Liên Minh Huyền Thoại hệ thống, mở ra vô vàn bí mật bên trong. Cũng vì đó, hắn bắt đầu mang theo hành trình tìm kiếm cảnh giới tối cao, tay cầm thẻ triệu hồi tướng, san bằng những kẻ ngáng đường mình. "Ashe mỹ nữ, đóng băng hắn cho ta, ta muốn dẫm tiểu kê kê của hắn!" "Yasuo, đừng làm ta thất vọng, hãy tung Hasagi chém nát bọn chúng!" "Zed, hãy đánh như một chúa tể bóng tối, cho bọn hắn cảm nhận sức mạnh của ngươi đi!" "..."
Tên tập tiểu thuyết: Hương Xuân Trần Yểm ( Kẻ chạm vào vật nhọn của paraong ) Thể loại: Xuyên không, cổ đại, tâm lý, bạo lực. Bối cảnh: Ai Cập cổ đại 4000 năm trước công nguyên. Ra mắt ngày: 12/5. Hướng dẫn đọc: Trong () là suy nghĩ. Trong “” là lời nói. Sơ qua cốt truyện: Nghiệm Nhiễm phạm phải lời nguyền từ con dao thần bí. Xuyên về Ai Cập cổ đại 4000 năm trước. Thứ cô cảm thấy thích thú và sung sướng hết sức không phải sự hoành tráng vĩ đại của nơi này. Mà là nhan sắc đẹp đến siêu việt, đẳng cấp của mình. Đẹp mê hồn như vậy, dù có ngã xuống vũng bùn cũng cảm thấy sướng tê người. Một chị gái cũng xuyên không nhưng có trong mình một nhân cách khác, một anh trai nghiện dục, bạn thân nghiện cỏ, có người mẹ linh tính cao siêu đã lập tức nhận ra cô không phải con gái bà. Vì anh trai bị đẩy ra hi sinh trên trận chiến, cô và chị phải đại diện họ Himtotep, làm một phần cống hiến cho hoàng gia để có thể làm người của Ai Cập vĩ đại. Vì vào cung, nên sự cố đã xảy ra. Cô đã, gián tiếp g.iết người. Nhưng không sao, bởi cô đã từng chịu đau đớn quá nhiều, coi như sự đền bù ở kiếp trước. Cô có g.iết cả tỷ người cũng không nguội được vết sẹo trong quá khứ đâu! Rồi thì cái luật vô đại, cái giá cô phải trả quá đau đớn. Cuộc đời cô là bi kịch, một bi kịch HOÀN HẢO! Nhưng rồi chuyện gì cũng sáng tỏ, có người đã phạm lỗi với cô, một lỗi vô cùng lớn khiến cuộc sống lần nữa đảo lộn. Một thực tại đen không đáy với cơ thể không cử động suốt mấy năm.
Hắn ta là một học sinh cấp 3 vô tình xuyên không vào thế giới tu tiên,ở đây thực lực vi tôn. Trong người có hệ thống vô cùng bá đạo giúp đỡ thực hiện ước mơ dâm hiệp của mình, hắn không chuyện gì không làm từ cướp giật, hãm hại người khác, đến làm màu...... Cấp bậc trong truyện Luyện Thể, Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan... Từ Luyện Thể đến Trúc Cơ chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Kết Đan trở lên Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, Đĩnh Phong. Yêu Thú nhất, nhị, tam thứ
Tên truyện: ĐỊNH MỆNH NGANG TRÁI Tác giả: Nguyễn Vân An (Song Tử) Nvc: Vũ Minh Trí 💓 Nguyễn Bảo Vy Văn án: Thanh xuân năm ấy, tôi có một tình yêu đẹp với người đàn ông yêu thương tôi hết lòng khiến người người ghen tị. Cứ ngỡ sẽ nắm tay nhau bước vào lễ đường với lời thế trọn đời trọn kiếp, vậy mà bị kịch ập đến khiến tất thảy chỉ còn là gió thoảng mây bay. Tôi kết hôn nhưng không phải với người tôi yêu. Vốn là ngày hạnh phúc của đời người con gái nhưng với tôi lại là một ngày rất tồi tệ. Sẽ chẳng ai hiểu thấu nỗi đau trong lòng tôi khi ấy, bản thân đã phải bất lực thế nào khi thấy ánh mắt anh đượm buồn mang đầy vẻ thê lương nhìn tôi mặc trên người bộ váy cô dâu khoác tay người đàn ông ấy. Gặp gỡ và yêu anh là mối tình đầu trong sáng, dịu dàng nhất của cả hai. Với anh hay với tôi thì nó đều là một phần kỷ niệm tươi đẹp trong những năm tháng tuổi trẻ. Và có lẽ trời xanh đã an bài, chúng tôi không còn duyên đi chung một nẻo đường. Đường đời về sau, người nắm tay đi cùng hai đứa sẽ chẳng phải đối phương. Tôi hy vọng anh mãi hạnh phúc, gặp được cô gái xứng với anh hơn tôi. Còn tôi, đành cùng người chồng trên danh nghĩa chung sống một nhà. Nhưng là một thời hay một đời... chính tôi cũng không biết rõ!!!
• Thời Diệp Noãn là một cô gái xuyên sách bí ẩn. Vốn không muốn chen chân vào cốt truyện chính chỉ muốn sống yên ổn cạnh người em Tùy Tâm. Nhưng sau cùng vì muốn cứu Tùy Tâm cô lao đưa mình vào nguy hiểm bị một vị lão đại ghim. • Hắn rất đẹp, đẹp đến điên cuồng nhưng lại tà mị thâm hiểm, thủ đoạn tàn độc hơn bất cứ ai trên đời này.Trước giờ trên đời này chưa từng ai có thể làm hắn cảm thấy thú vị muốn có được. Vậy mà lại có người dám từ chối hắn, coi thường lời của hắn. • Một cô nàng đang sống yên ổn bỗng lại rơi vào giới hắc đạo, rơi vào tay vị lão đại đứng nhất nhì Hắc Bang. Rốt cuộc thì cô sẽ ra sao, còn hắn có để cho cô sống không ? • "Rơi vào tròng Hắc Đạo" là ngoại truyện do Agnes tự sáng tác vì hâm mộ "Đạo Tình". Truyện sẽ tự kể theo phong cách cốt truyện của Agnes, nhân vật chỉ mang tính chất hư cấu không mang hàm ý khiêu khích - tôn giáo - khiêu dâm
Hắn ta là một học sinh cấp ba, mê truyện xuyên không đặc biệt sắc hiệp là fan của phim jav lúc thức dậy vô tình xuyên không về trận chiến thành Ung Châu, được Lý Thường Kiệt trọng dụng hắn từng bước, từng bước từ binh lính đến đội trưởng đến vương Gia. Trong người hắn có hệ thống buôn bán mọi thứ trên đời đặc biệt hắn không bao giờ chêt....
Hành trình của những linh hồn về Địa Phủ. Câu chuyện của những khám phá và khát vọng.
Giữa triệu triệu tỷ tỷ người, gặp được một người có thể nhìn thấy nhau, thật vui. Giữa cuộc sống xô bồ, gặp được người có thể thấu cảm, thật biết ơn. Giữa lợi danh, thật giả của đời, gặp được người có thể nhắn tin thăm hỏi, động viên, thật ấm áp. Em đã thấy mình may mắn...
Là nạn nhân trong một vụ hỏa hoạn, Ngô Tuyết Anh buộc phải chuyển nơi ở trọ để hoàn thành luận án tốt nghiệp. Nhưng cô không ngờ mỗi bước đi của mình đều nằm trong kế hoạch của một thế lực bí ẩn. Cô liên tục bị theo dõi và đối mặt những hiện tượng kì lạ không thể giải thích nổi. Mọi chuyện ngày một tồi tệ hơn, cho đến khi cô vượt trên nỗi sợ, quyết đối mặt với thế lực bí ẩn kia điều tra đến ngọn nguồn, sự thật kinh khủng đằng sau đó mới dần hé lộ.
Tác Phẩm: Lời Thú Tội Ngọt Ngào Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hào Môn, Ngược. Hoàng Mộc Nguyên x Lăng Mẫn Dao (HSN) *** "Anh ta là người như nào đương nhiên tôi không rõ bằng em." Anh cười nhạt đứng thẳng người dậy, nhìn cô xem thường: "Nhưng tôi biết rõ người đàn ông bán người con gái mình yêu cho kẻ thù... chỉ là đồ giẻ rách." Mẫn Dao nắm chặt bàn tay lại, đôi mắt mờ mịt, góc tối tù đọng trong ngực cô bỗng như chấm mực lan ra, thẩm thấu cái lạnh lẽo vào sâu trong máu. Hoàng Mộc Nguyên nhìn thấy cô hệt như con búp bê rách nát bị người ta bỏ rơi, yếu ớt thở giữa cuộc đời khắc nghiệt, đến bước cuối cùng anh không đành lòng, khẽ nhắm mắt lại: "Anh ta lại có được em, cuộc sống này thật không công bằng."
Tên truyện: Mối Tình Đứt Đoạn Tác giả: Nguyễn Vân An (Song Tử) Nvc: Trịnh Minh Thiện ❤ Tô An Như Thể loại: Thực tế, bao nuôi, ngược 18+, kết HE
Dương Văn Đức là một người đàn ông đam mê chơi một loại game nhập vai tu tiên, xây dựng môn phái; trong một lần ngồi ở nhà chơi game, không may bị điện giật, qua đời không lâu sau đó. Linh hồn xuyên việt, đầu thai chuyển thế nhưng giữ lại ký ức kiếp trước ở một thế giới tu chân, bắt đầu hành trình tu tiên từ năm lên bẩy tuổi sau khi nhặt được một chiếc nhẫn thần bí màu đen. Năm Dương Tiêu Ngọc lên mười tám tuổi, lúc này Dương Tiêu Ngọc đã là Thanh Vân Môn chưởng môn đương nhiệm nhị đệ tử, nhận chức chưởng môn sau khi chưởng môn đương nhiệm qua đời, trở thành Thanh Vân Môn đời thứ bốn mươi hai chưởng môn; chức năng tông môn của “tối thượng hệ thống” thức tỉnh ngay sau khi hắn trở thành chưởng môn, từ đó hỗ trợ Dương Tiêu Ngọc phát triển Thành Vân Môn. Liệu sau này Dương Tiêu Ngọc có trở thành cường giả mạnh nhất và đem Thanh Vân Môn phát triển thành mạnh nhất thế lực không?
Nhân sinh cũng là một kiếp người, kiếp người ngắn ngủi vì vậy hãy làm những gì mà ta muốn đừng để hai chữ " Chờ Đợi " làm bỏ lỡ. Tạo hóa đã tạo ra con người, cũng nhờ tạo hóa cho con người tất cả, đồng thời chính tạo hóa cũng lấy đi tất cả. Vì vậy cho nên dù là một kiếp người hay đời người thì hãy sống cho chính mình, hãy làm những điều bản thân mình muốn làm, đừng suy nghĩ cho kẻ khác làm gì đến cuối cùng người chịu thiệt chỉ có mình ta. Cô cũng vậy, vốn là một người vô lo, vô nghĩ từ một cô bé không hiểu chuyện đời nay lại hiểu chuyện đến người ta phải đau lòng. Hắn cũng vậy, hắn cũng đã thay đổi rồi. Hắn không còn là một chàng trai dịu dàng, đằm thắm như lúc nhỏ nữa mà thay vào đó là sự băng lãnh bao trùm lấy hắn. Một vết đen nhỏ trong hắn đang lớn dần. Sẽ cập nhật 3 ngày một chương nhó!
Tên truyện: "Nắng mùa đông" Thể loại: Ngôn tình, Học đường, Gương vỡ lại lành. Giới thiệu: ------ "Có người vì quá đau lòng nên chọn cách làm người xấu để bản thân không bị tổn thương nữa. Hay có những người chọn cách thu mình lại vì họ sợ sai lầm, sợ phải đau thêm một lần nữa." Một cô gái vô cùng xinh đẹp và thuần khiết, nhưng lại vì một sai lầm tuổi trẻ mà đánh mất bản thân mình. Cô chỉ hi vọng rằng sẽ có một người thật sự muốn bước vào cuộc đời cô và dịu dàng ôm lấy sự mệt mỏi mà cô đã cất giữ trong lòng bấy lâu nay... Từ khi gặp được anh, cô đã biết, anh chính là món quà quý giá nhất mà thượng đế đã ban cho cô... Cô từng nghe qua một câu nói tiếng Nhật: "Koi no yokan", nó không có nghĩa là "yêu từ cái nhìn đầu tiên" mà là "yêu từ cái nhìn thứ hai". Nó là cảm giác khi bạn gặp một ai đó và bạn biết bản thân mình sẽ chấp nhận và yêu con người họ, có thể bạn chưa yêu họ ngay tức khắc, nhưng sớm muộn gì bạn cũng sẽ phải vì họ thôi... Ngày mà cô biết trái tim mình sớm đã thuộc về anh rồi, cô như hóa thân vào phiến lá dập dờn trên khe suối, không quan tâm phương hướng, chỉ nguyện thả mình trôi theo dòng nước... Sự ấm áp, dịu dàng của anh, những lời nói ngọt ngào và tâm tình... tất cả đều chỉ dành riêng cho cô. Anh đã từng nói: "Thế giới này rộng lớn đến vô chừng, nhưng dù đi nhiều đến thế nào, gặp nhiều người đến thế nào... anh cũng chỉ yêu một mình em. Người anh yêu chính là em, trước đây là em, bây là cũng là em, sau này vẫn mãi là em. Vậy nên, hay để anh được che chở em, cùng em trải qua hết quãng đời còn lại, mỗi ngày anh sẽ mang cho em hàng ngàn tiếng cười, sẽ không để em phải khóc. Em đừng cảm thấy tự ti và đừng trốn mình trong bóng tối lạnh lẽo kia nữa, bởi vì em xứng đáng có được tình yêu sâu thẳm và rộng lớn hơn cả đại dương bao la ngoài kia." ------ Truyện được tác giả đăng tải duy nhất tại Tinh Quán Truyện, vui lòng không reup!
Những truyện kể từ Silverdream Truyện Trở Về TulipaThể loại: Tình cảm, tranh đấu, bi-hàiNhân vật nổi bật: Hạ Thiên Ân, Nguyễn Thiện Tâm, Phạm Thanh Phong, Quán Tùng Quân, Phúc Khải Tâm Giới thiệu: Khi ở độ tuổi mười sáu, có một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, ngày ngày cố gắng vì ước mơ thi vào ngành Y học cổ truyền của trường đại học hàng đầu, bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu đột nhiên cuộc sống bị đảo lộn, sự yên bình bị phá vỡ? Sẽ khóc lóc, sẽ buông xuôi mặc cho dòng đời đưa đẩy? Sẽ thỏa hiệp, bất chấp mọi thứ để tồn tại? Hay bạn sẽ chiến đấu đến cùng cho lý tưởng của mình, sẽ tìm mọi cách để về cuộc sống trước đó mình đã có?Tôi không biết chắc ai trong số bảy tỷ người trên thế giới này sẽ rơi vào hoàn cảnh đó. Tuy nhiên tôi biết chắc điều này đã đến với Hạ Thiên Ân – một cô gái có dáng vẻ giống con trai, mang trọng trách là người kế nghiệp của võ đường Hạ Chấn nổi tiếng. Vì tranh chấp trong gia tộc, một ngày kia những bí mật về thân thế của cô bị bóc trần. Chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi mọi thứ trở nên hỗn loạn. Hạ Thiên Ân đã buộc phải sống với thân phận mới khi mà cuộc đời liên tục ném cô vào những tình huống vô cùng nguy hiểm. Cuộc đời cô ấy rồi sẽ ra sao? Cô sẽ phải đối diện với những gì? Liệu Thiên Ân có thể vượt qua mọi sóng gió? Có vén được bức màn bí ẩn cuộc đời mình?...Câu trả lời như thế nào? Mời cả nhà hãy cùng trở về Tulipa.Một số trích đoạn:Trích đoạn 1:“Vậy là tôi đã bị trao nhầm phải không? Chỉ cần ra bệnh viện rồi chúng ta hỏi thăm lần lần sẽ có manh mối đúng không?”Niềm hy vọng về một sự nhầm lẫn có thể sửa chữa khiến Thiên Ân không đủ lý trí để nhận biết sự mâu thuẫn đang hiện ra rành rành trước mắt. Làm gì có cái lý bị trao nhầm con mà vợ chồng ông Chấn Hưng lại giữ im lặng và cố giấu nhẹm những kỷ vật của đứa trẻ chẳng phải con của mình.“Không! Đứa con gái đáng thương đó của chúng ta đã lên thiên đường rồi.” Ông Chấn Hưng sụt sùi, nỗi đau của mười sáu năm trước bỗng chốc lại tại hiện. Những năm qua nó vẫn ở đấy, trong tâm trí của ông cùng với sự hối lỗi khôn nguôi với đứa con đoản mệnh của mình. Đứa bé không được lập bàn thờ một cách đường đường chính chính mà chỉ có thể gửi gắm ở những nhà nguyện với cái tên vô danh.Ngày ấy, chính là cái ngày mà mọi thứ xảy ra, cả đời này ông những tưởng đã phải sống để bụng c.h.ế.t mang theo...Trích đoạn 2: Thiện Tâm không có câu trả lời, anh quay sang nhìn Thiên Ân. Là một đứa trẻ có được tình yêu cùng niềm hy vọng của bố mẹ, đã được mặc định sẽ là người thừa võ đường nhưng Hạ Thiên Ân cũng chỉ là cô gái 16 tuổi. Lúc này đây cô bé có tính cách mạnh mẽ chẳng sợ trời sợ đất của thường ngày đã không còn nữa. Suốt mười mấy năm ở cạnh nhau, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Ân khóc, tim anh như bị bóp nghẹn. Mọi thứ đã vượt quá những lời hoa mỹ hão huyền, sau giây phút suy tư, anh nhẹ choàng tay qua vai cô vỗ về.“Cứ khóc đi, khóc xong thì đối diện với sự thật.”Những đứa trẻ vô tư chạy chơi ở khoảnh sân gần đó, tiếng nô đùa ríu rít cao vút đầy hồn nhiên của chúng thoáng chốc hòa nhịp cùng tiếng khóc nức nở. Cuộc đời này là thế, không lúc này hay lúc khác cũng sẽ có những biến cố ập đến. Việc cần làm của mỗi người là phải mạnh mẽ đương đầu với nó.Thiên Ân ôm chặt lấy Thiện Tâm, cứ vậy gục mặt vào ngực anh để cho mọi phẫn nộ, mọi hoang mang được thoát ra mà không hề quan tâm đến những điều đang diễn ra quanh mình. Chính vì thế cô nào hay biết, phía trên con đường nhựa – cách đám ống cống chưa kịp lắp đặt cho công trình thoát nước nào đấy – bạn của cô, người con gái có cái tên Phương Phương đang đứng nhìn theo.“Ủa, kia không phải là Thiện Tâm với nhỏ Ân lớp A4 sao?”Bị cô bạn kế bên đánh nhẹ vào vai, cô gái xinh xắn tên Phương Phương như bừng tỉnh. Thôi không nhìn về bãi đất mé sông, vờ như chưa nghe thấy gì, cô đi thẳng về phía trước.“Đấy, tui bảo rồi. Nhỏ Ân chối đây đẩy vụ giúp đỡ người khác theo đuổi anh Tâm với đủ loại lý do lý trấu, rồi còn bảo hai người như chó với mèo, chỉ là anh em này nọ. Anh em mà ôm nhau sát rịt ngắm hoàng hôn thế kia cơ à?”“Ai biết đâu. Đi lẹ đi Thảo, tối tui còn phải đi học thêm Toán nữa.”***Thiện Tâm nhanh chóng kéo tô phở của Thiên Ân lại gần, không nói không rằng cũng chẳng đợi bà chủ đi khuất như mọi lần, anh thay cô vớt đám hành bỏ vào tô của mình. Bà chủ thấy thế cười vun vào.“Tao bắt tại trận rồi nha Tâm. Lần nào tao quên hoặc cố tình bỏ chút ít vô tô của con bé là mày lại vớt ra. Tụi con gái mới lớn cứ bảo kiếm thằng nào bóc vỏ tôm để lấy làm chồng. Tao thấy nên lấy thằng nào chịu khó vớt hành ăn giùm thì đúng hơn ấy..."Trích đoạn 3:Có âm thanh vút trong tiếng gió, sau đó là tiếng động mà Thiên Ân đã nghe nhàm tai ở bãi tập tại Nhà Văn Hóa.PHẬP!!!Gã đàn ông hung hãn bước được vài bước đột nhiên phỗng ra như trời trồng. Sau đó hắn nhìn xuống phần ngực trái của mình nơi có một mũi tên vừa được cắm chặt vào, la ú ở nới cuống họng được vài từ chẳng rõ nghĩa thì đổ gục như một thân cổ thụ bị đốn ngã.“Là nhóm của Thanh Phong! Là Thanh Phong. Rút thôi!!!”Mọi thứ trở nên hỗn loạn. Người tháo chạy, kẻ đuổi theo. Nhưng Thiên Ân không để tâm, cô nhanh chóng cúi sát mặt xuống hà hơi thổi ngạt cho kẻ mà cô đã quyết phải cứu cho bằng được.Thoát ra khỏi trận chiến, không còn phải giành giật mạng sống, một kẻ lao đến giơ cao thanh kiếm trên tay. “Ngươi mau tránh ra khỏi ngài ấy!”Lại bị phá ngang, Thiên Ân giương cây thương đến phần cổ của hắn quát lớn.“Để yên cho tôi cứu hắn! Nếu muốn g.i.ế.t hắn thì tôi đã c.h.é.m hắn thành trăm mảnh từ đời nào chứ vớt hắn lên làm gì? Động não tý đi.”Bị chửi thẳng mặt bởi một người lạ, nhưng không thể phủ nhận những điều Thiên Ân nói hoàn toàn hợp lý, kẻ kia không manh động chỉ chăm chú quan sát. Những người khác chưa hiểu chuyện lần lượt chạy ngay đến bao quanh Thiên Ân......
Trong một buổi tối hai mẹ con đang ăn cơm một hố đen hút hai mẹ con xuyên không về cổ đại, hai mẹ con điều có hệ thống buôn bán mọi thứ. Hắn và mẹ được một số tiền trong hệ thống xây dựng từ hai bàn tay trắng bắt đầu xây dựng một triều đại huy hoàng thu phục Đại Lý, chiếm thổ phồn, Bình Định Nhị Quốc. Xây dựng một Nam Việt vĩ đại trải dài, xóa bỏ trung hoa....
Truyện kể về cô gái Huỳnh Lâm, một nhà thiết kế nổi tiếng. Vì có hai kiếp cực kỳ tiếc nuối nên người đố đã cho cô xuyên qua các vị diện tìm mảnh ghép hoàn hảo của cuộc đời cô. Tưởng xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt, cô không có ký ức nhưng mảnh ghép đó có. Mảnh ghép sẽ tự tìm đến cô và tự ghép lại với cô.
"Anh yêu em! Từ những ngày xa xôi nơi biên giới tràn đầy hiểm nguy đến những tháng năm cô đơn nơi phồn hoa náo động, anh vẫn yêu em!" Một buổi sáng nào đó.. - Phóng viên Sở à, hình như em đang dùng lạt mềm để buộc cho chặt thì phải? Trước bộ dạng gợi đòn này của anh, Sở Nhiên bình tĩnh đứng trước chiếc giường nhàu nát thản nhiên cài lại nút áo. - Sếp Tần à, đừng kiêu ngạo như vậy! Chị đây chỉ là gặp dịp thì chơi thôi! Cặp đôi hình cảnh - phóng viên oan gia gặp lần nào đấu võ mồm lần đó. Số phận đưa đẩy họ cùng vướng vào một vụ án nguy hiểm, trải qua nhiều biến cố dẫn đến họ quay lưng về phía nhau. Nhiều năm sau gặp lại, lửa tình bùng cháy.
Cút khỏi cuộc sống của tôi ! Tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng trên nền sàn vương vãi, kèm theo tiếng khóc nghẹn lòng. Mày nên nhớ mày đối xử với bố mẹ tao thế nào thì tao sẽ đối xử lại thế ấy cô hét lên vào mặt đối phương rồi chạy vào phòng đóng cửa lại cô ôm đứa nhỏ vào lòng nước mắt cứ thế rơi. Mẹ sao lại khóc ? bụi bay vào mắt mẹ à ! Tiêng hỏi của đứa con khiến bao nhiêu uất ức kìm nén nơi đáy lòng của cô được mở cửa chạy thoát, cô khóc to hơn. Bên ngoài tiếng cửa đập mạnh rầm .. người đàn ông quay lưng rời đi để lại những nỗi chất chứa uất hận bên trong căn phòng đó. ...hôn nhân vốn dĩ chỉ đẹp khi chưa có sự ràng buộc, người ta nói đúng quá mà "hôn nhân là nấm mồ chôn vùi tình yêu nơi mà hai nhân vật chính đã chết ngay từ chương đầu".