Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Ánh nắng của mùa đông 0
Ánh nắng của mùa đông

Thanh Hải là một cậu thanh niên, ngây thơ, vui vẻ nhưng mà lại ngây thơ quá mức khiến cậu bị lừa đi vào cỏi chết.Nhưng ông trời có mắt cho cậu xuyên vào một thế giới khác để cậu tiếp tục cuộc sống. Dù vậy, cậu vẫn không đổi tính cách ngây thơ ấy.Vì cậu ngây thơ, xinh xắn vui vẻ, cậu đã lọt vào mắt của Vương Gia cao quý - Hứa Phong ...Điều gì sẽ xảy ra với Thanh Hải đây? Là một chuyện tình đẹp như mơ hay là ngược lại?

Liko Lyn 0 chương
Tam giới 962
Tam giới

  Đề cương Giới thiệu truyện tam giới. Giới thiệu bối cảnh truyện. Thế giới sau đây kể về Trời, đất, và cả địa ngục. Nơi các thần tiên, người phàm, cũng như yêu ma quỷ quái hoành hành, muốn thâu tóm trần gian. Tất cả đều nhằm mục đích chiếm lấy ngọc thạch, thứ ban phát sức mạnh cho kẻ nào hấp thụ cũng sở hữu chúng. Trong truyện có rất nhiều chủng tộc, nhưng nổi trội chỉ có ba loại hình dạng khác nhau. Đầu tiên là thần tộc với hình dạng quái dị, nửa hình người, nửa hình thú. Tiếp đến là phàm nhân và tiên hình dạng là con người, nhưng tiên ăn mặc cổ trang theo hướng giống đạo sĩ, màu chủ yếu là trắng hoặc xanh và vàng đồng bộ, trên tay hoặc sau lưng có đeo kiếm, trên đầu cài trâm hoặc đội mũ cổ trang. phàm nhân thì ăn mặc kém vải hơn, màu sắc cũng pha tạp. Còn yêu ma quỷ quái hình dạng là con người nhưng sẽ chỉ là bộ xương khô hoặc không có cơ thể chỉ một hình ảnh giống người, có khi là cặp sừng mọc trên đầu, ăn mặc giáp trụ trên tay có khi cầm theo vũ khí, cũng có khi là con vật biết nói. Thần tiên sống ở trên trời hoặc núi cao. Con người sống trong thành bang hoặc những ngôi nhà ven đường. yêu ma quỷ quái sống trong hang động, những nơi tối tăm, những nơi nhiều người chết.                                                         Trích đoạn trong truyện.     Sau tiếng nói thất thanh đó, bên trong đống đổ nát tro tàn, ba tên yêu tộc là những tướng lĩnh đã tử trận nhưng giờ đây chỉ còn là bộ xương khô mặc giáp phục, với ánh mắt xanh ngòm đầy ghê rợn trên tay cầm thanh đao chúng lao tới chỗ Tử Hà đang đứng gần con mèo đen mà “gừ” lên như con thú săn mồi. Nhiếp Bàng vội vàng nhưng đầy vẻ bình tĩnh của người đã có kinh nghiêm dang hai tay sang ngang rồi hô lớn “Ngự kiếm xuất kích” khiến cho thanh kiếm bay ra khỏi vỏ lơ lửng trên không trung, từ một thanh kiếm biến ra thành năm thanh kiếm. Nhiếp Bàng giơ hai ngón tay chụm lại về phía ba tên yêu tộc, những thanh kiếm như được ra lệnh chĩa mũi kiếm bay về phía đã được chỉ định. Ba tên yêu tộc cũng chẳng phải dạng xoàng nhanh như chớp đã dùng đỡ hết các kiếm khí bay tới, nhưng chúng cũng đã bị đánh lui đẩy ngược trở lại vài thước. oOo "Kính mời đồng hữu ở xa bằng hữu ở gần, các vị quan khách vào tửu lầu quán chúng tôi ăn uống đi ạ, đảm bảo toàn những món hoàng cung, tửu ngon hảo hạng!" Nhiếp Bàng ca ca nghe thấy câu vè bất ngờ bụng sôi lên ùng ục, y đưa ánh mắt yếu ớt nhìn vào tửu lầu một hồi rồi lại quay sang các tiểu đệ. Đột nhiên từ khoé miệng Nhiếp Bàng khẽ mấp mé âm thanh tuôn ra tựa như làn gió thổi nhè nhẹ: – Các hiền đệ vào ăn thôi! Bất ngờ ai nấy như bừng tỉnh, ánh mắt đột nhiên sáng lên tựa như ánh trăng chiếu rọi. Cả nhóm hừng hực khí thế bước vào trong quán tửu lầu, tiếng động âm thanh bụp bụp vang ra từ những bước chân dồn dập nhân tâm đang sục sôi lấn át cả sự mệt mỏi. oOo Tiểu muội Tử Hà cảm thấy cơ thể, toàn thân đau nhức, huyết tươi từ khóe miệng trào ra chảy xuống tận cằm, thành dòng lăn dài trên làn da mềm mại. Đôi bờ môi tiểu cô nương khẽ hờ xa nhau, tiếng “ựa!” từ kẽ miệng đột nhiên phát ra âm thanh nhỏ nhẹ, đủ để cho người ở cạnh đó nghe thấy. Thần khí lực ở đan điền được Tử Hà tu luyện, cũng như vô tình di truyền tự hưởng tích tụ lại từ lâu rất nhiều, giờ đây đã khai thông các cổng kinh mạch. Luồng khí tức rất nhanh đã lan tỏa ra khắp lục thức, cũng như ngũ giác trên khắp nhục thể. Khiến cho tiểu cô nương toàn thân đau nhức, cơ thể như bị ngọn lửa dung nham thiêu đốt từ trong ra ngoài. Hơi thở nàng ta đột ngột thở dốc, ánh mắt toát ra tia lửa tức giận đăm đăm nhìn vào khoảng không trong một hồi lâu. Bởi lẽ Tử Hà lúc này chưa hề phát giác ra rằng, cô ấy đã được đả thông kinh mạch, thần khí lực cảnh giới giờ đây đã đạt tới đại đan thượng cấp. Trên cả những gì mà Thập Địa Minh Vương cảm nhận, cũng như suy đoán. Giờ đây cảnh giới cũng như thần khí lực tiểu cô nương đã sánh ngang với tên Trấn Nguyên Đại Tiên, có thể coi không khác gì một tiểu linh tiên trên cõi tam giới. Trích đoạn 2. Sau một hồi bị những sợi xá lợi truy phong hoán vũ, trên bầu trời cao bát ngát, Tử Hà cũng lướt gió đạp mây tránh né hết sức nhẹ nhàng, tựa như làn gió thoảng qua. Vậy nhưng giờ đây cô nương ấy cũng đã ngậm ngùi nằm gọn bên trong những sợi xá lợi cứng cáp, tỏa ra ánh sáng bạch kim sắc chói lóa. Sức mạnh cường mãnh từ pháp bảo phát động, đang dần dần bóp nghẹt cũng như siết chặt hơn. Khiến cho lớp khiên hộ thể mà Tử Hà bộc phát bất giác xuất hiện những vết nứt, càng lúc càng to, có nguy cơ vỡ tan tành thành những mảnh vụn li ti. Dẫu rằng những đợt sóng xung kích từ nhục thể Tử Hà bộc phát, vẫn tuôn ra không ngừng, vậy nhưng cũng không thể làm gì được hơn. Trong lúc này tính mạng Tử Hà nhẹ tựa như lông hồng, có thể bị những sợi xá lợi siết chết ngay tức khắc. Cho nên cô nương ấy giờ đây đang cố gắng gồng nhục thể, bộc phát ra thần khí lực cường mãnh, giống hệt như ngọn nến bùng sáng trước khi tắt. Thấy được điều đó, càng khiến cho hai tên tán linh tiên mặt không biến sắc. Ẩn sâu bên trong ánh mắt long lanh, thấp thoáng toát ra từng tia sát khí, cùng nhân tâm sục sôi lấn át cả trời xanh. Bỗng đôi bờ môi Trấn Nguyên Đại Tiên đột nhiên mấp máy, giọng nói thánh thót tựa như tiếng chim rừng xen lẫn một chút gió rít từ khóe miệng cất lên: – Đã lâu rồi chưa một ai, chưa một ai có thể khiến cho ta tung ra pháp bảo! Khá khen cho nhà ngươi, khi khiến ta phải sử dụng tới nó! Con nha đầu khốn kiếp nhà ngươi vẫn còn ngoan cố, chưa chịu cầu xin ta tha mạng hay sao? Nếu đã vậy, ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây! Đến lúc đó đừng trách ta độc ác, không nói trước! Nói rồi Trấn Nguyên Đại Tiên liền vung tay, khiến cho pháp bảo phất trần tử cũng vì thế mà siết những sợi xá lợi chặt hơn. Tiếng lớp khiên hộ thể bất giác phát ra âm thanh “rắc rắc rắc”, xen lẫn lời kêu gào thảm thiết, khiến trời đất cũng phải lay chuyển. Nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết từ khóe miệng Tử Hà thốt ra, không khỏi khiến cho Nhiếp Bàng cùng các hiền đệ đau đáu trong tâm can. Đến nước này chỉ còn cách quỳ xuống, và nhận nỗi cầu mong hai tên tán linh tiên tha mạng mới có cơ may sống sót.     Tâm trí Nhiếp Bàng chợt lóe lên dòng suy nghĩ. “Giờ chỉ còn cách như lời hai tên tán linh tiên kia nói chính là quỳ xuống mà cầu xin, mong sao bọn chúng tha mạng cho tiểu muội Tử Hà! Chứ nếu không, ta cũng chẳng còn mặt mũi nào mà dám về gặp Sư Tổ Thiên Tông nữa! Rốt cuộc, cũng đành phải vậy thôi!”. Ý nghĩ đó chợt lóe lên trong tiềm thức của Y.   Trích đoạn 3.  Cũng bởi U Hồn Diện Vương, sai tên tiểu ma tộc ra nghênh đón Thập Địa Minh Vương, để có thể chỉ đường dẫn lối cho Y qua được màn sương mù mờ ảo. Chính nhờ màn sương mù dày đặc, đã bảo vệ cho ma tộc không bị tán linh tiên trên khắp cõi tam giới truy cùng diệt tận.    Nghe thấy những lời run rẩy từ khoé miệng tên tiểu ma tộc thốt ra, vậy nhưng sắc mặt Thập Địa Minh Vương vẫn không hề thay đổi, vẻ nghiêm nghị khó coi trông thấy rõ, luồng thần khí lực cường mãnh vẫn bao quanh nhục thể Y một cách dữ dội. Ẩn sâu bên trong ánh mắt huyết nguyệt, thấp thoáng toát ra từng tia sát khí, khí thế ngút ngàn mạnh mẽ tới mức lấn át cả trời xanh, đăm đăm nhìn tên tiểu ma tộc đang quỳ rạp run rẩy phía trước một hồi lâu mãi không rời, tựa như muốn xuyên thấu nhục thể trắng đục.    Bỗng đôi đầu môi Thập Địa Minh Vương đột nhiên mấp máy, giọng nói ghê rợn xen lẫn một chút âm phong lạnh lẽo tựa như tiếng sấm chớp gầm vang từ khoé miệng thốt ra: – Đại vương của các ngươi đang ở đâu, hãy dẫn ta tới đó, nhanh lên trước khi ta hút hết thần khí lực nhà ngươi!?    Thập Địa Minh Vương băng qua đồi núi trùng trùng muôn vàn hiểm nguy, cũng là để đích thân gặp mặt đại ma vương tộc. Dẫu rằng từ trước tới nay, ma tộc cũng như quỷ tộc rất ít khi qua lại. Có khi còn rất thù địch nhau thấy ở nơi đâu, liền xông vào tử chiến ở nơi ấy.    Vậy nhưng từ khi Thập Địa Minh Vương xuất thế, dường như điều đó đã được thay đổi. Y là kẻ duy nhất hiện tại, có thể tự do tùy ý xuống âm ty cũng như lên trần gian mà không gặp khó khăn. Tuyệt nhiên lên cửu giới du ngoạn, là Y chưa thử qua.    Ngay khi nghe thấy những lời hăm dọa từ khoé miệng quỷ vương tộc thốt ra, không khỏi khiến cho toàn thân tên tiểu ma tộc bay hết màu trắng đục, vẻ sợ hãi trông thấy rõ. Giờ đây nhục thể tên tiểu ma tộc chỉ còn một màu trong suốt, toàn thân hắn vẫn run lên bần bần, đầu úp sát xuống mặt đất. Ánh mắt sâu thăm thẳm, không dám ngửa lên nhìn Thập Địa Minh Vương dù chỉ là liếc qua, chứ đừng nói tới nhìn chằm chằm. Tự Thủy Chí Chung.

Trở về đầu trang