Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Mặt Nạ Bạc 200
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG 111
HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG

Người xưa quan niệm nữ nhân như một tấm lụa đào mong manh trước gió , tạo hóa ban phụ nữ với chức vụ sinh nở để rồi thế gian ràng buộc họ với chức phận thờ chồng dạy con , điều đó như một mối ràng buộc qua bao đời mà người phụ nữ phải gánh lấy , nhưng liệu thời cuộc có làm đổi dời bản chất của con người , liệu trong thâm tâm những người mang thân phận nữ nhi sẽ thức tỉnh vì chính bản thân họ . "HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG" là một bộ truyện được lấy cảm hứng từ bối cảnh "Hội Đồng xưa ở Việt Nam" mang yếu tố tình cảm tâm lí mãnh liệt và cốt truyện được xây dựng xoay quanh một người phụ nữ Việt Nam trãi qua hỉ nộ ái ố của một đời người . ( tất cả các nhân vật đều là hư cấu , 2 chương đầu tiên sẽ được cập nhật trước 30/8/2023 .)

TiêuThỏ 1 chương
Trở Về Tulipa 3.3K
Trở Về Tulipa

Những truyện kể từ Silverdream Truyện Trở Về TulipaThể loại: Tình cảm, tranh đấu, bi-hàiNhân vật nổi bật: Hạ Thiên Ân, Nguyễn Thiện Tâm, Phạm Thanh Phong, Quán Tùng Quân, Phúc Khải Tâm Giới thiệu: Khi ở độ tuổi mười sáu, có một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, ngày ngày cố gắng vì ước mơ thi vào ngành Y học cổ truyền của trường đại học hàng đầu, bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu đột nhiên cuộc sống bị đảo lộn, sự yên bình bị phá vỡ? Sẽ khóc lóc, sẽ buông xuôi mặc cho dòng đời đưa đẩy? Sẽ thỏa hiệp, bất chấp mọi thứ để tồn tại? Hay bạn sẽ chiến đấu đến cùng cho lý tưởng của mình, sẽ tìm mọi cách để về cuộc sống trước đó mình đã có?Tôi không biết chắc ai trong số bảy tỷ người trên thế giới này sẽ rơi vào hoàn cảnh đó. Tuy nhiên tôi biết chắc điều này đã đến với Hạ Thiên Ân – một cô gái có dáng vẻ giống con trai, mang trọng trách là người kế nghiệp của võ đường Hạ Chấn nổi tiếng. Vì tranh chấp trong gia tộc, một ngày kia những bí mật về thân thế của cô bị bóc trần. Chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi mọi thứ trở nên hỗn loạn. Hạ Thiên Ân đã buộc phải sống với thân phận mới khi mà cuộc đời liên tục ném cô vào những tình huống vô cùng nguy hiểm. Cuộc đời cô ấy rồi sẽ ra sao? Cô sẽ phải đối diện với những gì? Liệu Thiên Ân có thể vượt qua mọi sóng gió? Có vén được bức màn bí ẩn cuộc đời mình?...Câu trả lời như thế nào? Mời cả nhà hãy cùng trở về Tulipa.Một số trích đoạn:Trích đoạn 1:“Vậy là tôi đã bị trao nhầm phải không? Chỉ cần ra bệnh viện rồi chúng ta hỏi thăm lần lần sẽ có manh mối đúng không?”Niềm hy vọng về một sự nhầm lẫn có thể sửa chữa khiến Thiên Ân không đủ lý trí để nhận biết sự mâu thuẫn đang hiện ra rành rành trước mắt. Làm gì có cái lý bị trao nhầm con mà vợ chồng ông Chấn Hưng lại giữ im lặng và cố giấu nhẹm những kỷ vật của đứa trẻ chẳng phải con của mình.“Không! Đứa con gái đáng thương đó của chúng ta đã lên thiên đường rồi.” Ông Chấn Hưng sụt sùi, nỗi đau của mười sáu năm trước bỗng chốc lại tại hiện. Những năm qua nó vẫn ở đấy, trong tâm trí của ông cùng với sự hối lỗi khôn nguôi với đứa con đoản mệnh của mình. Đứa bé không được lập bàn thờ một cách đường đường chính chính mà chỉ có thể gửi gắm ở những nhà nguyện với cái tên vô danh.Ngày ấy, chính là cái ngày mà mọi thứ xảy ra, cả đời này ông những tưởng đã phải sống để bụng c.h.ế.t mang theo...Trích đoạn 2: Thiện Tâm không có câu trả lời, anh quay sang nhìn Thiên Ân. Là một đứa trẻ có được tình yêu cùng niềm hy vọng của bố mẹ, đã được mặc định sẽ là người thừa võ đường nhưng Hạ Thiên Ân cũng chỉ là cô gái 16 tuổi. Lúc này đây cô bé có tính cách mạnh mẽ chẳng sợ trời sợ đất của thường ngày đã không còn nữa. Suốt mười mấy năm ở cạnh nhau, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Ân khóc, tim anh như bị bóp nghẹn. Mọi thứ đã vượt quá những lời hoa mỹ hão huyền, sau giây phút suy tư, anh nhẹ choàng tay qua vai cô vỗ về.“Cứ khóc đi, khóc xong thì đối diện với sự thật.”Những đứa trẻ vô tư chạy chơi ở khoảnh sân gần đó, tiếng nô đùa ríu rít cao vút đầy hồn nhiên của chúng thoáng chốc hòa nhịp cùng tiếng khóc nức nở. Cuộc đời này là thế, không lúc này hay lúc khác cũng sẽ có những biến cố ập đến. Việc cần làm của mỗi người là phải mạnh mẽ đương đầu với nó.Thiên Ân ôm chặt lấy Thiện Tâm, cứ vậy gục mặt vào ngực anh để cho mọi phẫn nộ, mọi hoang mang được thoát ra mà không hề quan tâm đến những điều đang diễn ra quanh mình. Chính vì thế cô nào hay biết, phía trên con đường nhựa – cách đám ống cống chưa kịp lắp đặt cho công trình thoát nước nào đấy – bạn của cô, người con gái có cái tên Phương Phương đang đứng nhìn theo.“Ủa, kia không phải là Thiện Tâm với nhỏ Ân lớp A4 sao?”Bị cô bạn kế bên đánh nhẹ vào vai, cô gái xinh xắn tên Phương Phương như bừng tỉnh. Thôi không nhìn về bãi đất mé sông, vờ như chưa nghe thấy gì, cô đi thẳng về phía trước.“Đấy, tui bảo rồi. Nhỏ Ân chối đây đẩy vụ giúp đỡ người khác theo đuổi anh Tâm với đủ loại lý do lý trấu, rồi còn bảo hai người như chó với mèo, chỉ là anh em này nọ. Anh em mà ôm nhau sát rịt ngắm hoàng hôn thế kia cơ à?”“Ai biết đâu. Đi lẹ đi Thảo, tối tui còn phải đi học thêm Toán nữa.”***Thiện Tâm nhanh chóng kéo tô phở của Thiên Ân lại gần, không nói không rằng cũng chẳng đợi bà chủ đi khuất như mọi lần, anh thay cô vớt đám hành bỏ vào tô của mình. Bà chủ thấy thế cười vun vào.“Tao bắt tại trận rồi nha Tâm. Lần nào tao quên hoặc cố tình bỏ chút ít vô tô của con bé là mày lại vớt ra. Tụi con gái mới lớn cứ bảo kiếm thằng nào bóc vỏ tôm để lấy làm chồng. Tao thấy nên lấy thằng nào chịu khó vớt hành ăn giùm thì đúng hơn ấy..."Trích đoạn 3:Có âm thanh vút trong tiếng gió, sau đó là tiếng động mà Thiên Ân đã nghe nhàm tai ở bãi tập tại Nhà Văn Hóa.PHẬP!!!Gã đàn ông hung hãn bước được vài bước đột nhiên phỗng ra như trời trồng. Sau đó hắn nhìn xuống phần ngực trái của mình nơi có một mũi tên vừa được cắm chặt vào, la ú ở nới cuống họng được vài từ chẳng rõ nghĩa thì đổ gục như một thân cổ thụ bị đốn ngã.“Là nhóm của Thanh Phong! Là Thanh Phong. Rút thôi!!!”Mọi thứ trở nên hỗn loạn. Người tháo chạy, kẻ đuổi theo. Nhưng Thiên Ân không để tâm, cô nhanh chóng cúi sát mặt xuống hà hơi thổi ngạt cho kẻ mà cô đã quyết phải cứu cho bằng được.Thoát ra khỏi trận chiến, không còn phải giành giật mạng sống, một kẻ lao đến giơ cao thanh kiếm trên tay. “Ngươi mau tránh ra khỏi ngài ấy!”Lại bị phá ngang, Thiên Ân giương cây thương đến phần cổ của hắn quát lớn.“Để yên cho tôi cứu hắn! Nếu muốn g.i.ế.t hắn thì tôi đã c.h.é.m hắn thành trăm mảnh từ đời nào chứ vớt hắn lên làm gì? Động não tý đi.”Bị chửi thẳng mặt bởi một người lạ, nhưng không thể phủ nhận những điều Thiên Ân nói hoàn toàn hợp lý, kẻ kia không manh động chỉ chăm chú quan sát. Những người khác chưa hiểu chuyện lần lượt chạy ngay đến bao quanh Thiên Ân......      

SIL 39 chương
Ta Say Giang Sơn Hay Mỹ Nhân 1K
Ta Say Giang Sơn Hay Mỹ Nhân

Tên: Ta Say Giang Sơn Hay Mỹ Nhân?(Nơi Nào Kết Đồng Tâm) Thể loại: Nam x nam, ngược, trùng sinh, ân oán tình thù, quyền mưu, tình kiếp, giang hồ, thanh mai trúc mã, nhất kiến chung tình. Cp chính: Công bề ngoài ngỗ ngáo, bên trong che giấu bí mật x Thụ hiền lành, ngoan, bất cứ lúc nào cũng kí đầu công được. *** Sao Văn Long lại va phải hắn chứ, một kẻ ẩn chứa trong vỏ bọc trầm tĩnh an ổn sống, hắn che giấu thân phận đặc thù khiến khắp nơi kinh sợ. Giữa họ oan nợ đời đời kiếp kiếp xếp chồng lên nhau, ngỡ vô tình lại hữu tình. Tiếc là mấy ai trong đời bỏ được giang sơn vạn dặm? Mấy ai nguyện vì một người buông bỏ cơ ngơi thiên thu vạn cổ? Họ từ khi nào bắt đầu mối nghiệt duyên bên bờ vực thẳm vậy? Có phải vào một đêm... Văn Long bước đi rất khó khăn, nhìn thấy sự hả hê của hắn liền nổi đóa: "Vì ai mà ta bị phạt đánh hả? " Tiếng cỏ cây xào xạc trong đêm rất rõ, Lập Thanh liếc người đang nằm sấp hờn dỗi kia. Miệng lẩm bẩm mắng hắn: "Tại sao lần nào ta bị phạt đánh cũng liên quan đến đệ? Lúc trước sư phụ dạy chữ nghĩ ta cho đệ chép bài, lần này lại thành dung túng cho đệ lên sơn môn quậy phá." Lập Thanh nhếch môi cười, là hắn cố ý đấy, lấy lọ thuốc mở ra, nói: "Để ta thoa thuốc cho." Văn Long vội ngóc đầu dậy: "Không, không cần." Để hắn nhìn thấy xấu hổ chết mất. "Không thoa thuốc làm sao mau hết đau được, đâu phải chưa từng thấy đâu." Dứt lời, bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ vi diệu.

Trăng Thanh Trường Mệnh Có Chiếu Người Năm Xưa? 8.1K
Trăng Thanh Trường Mệnh Có Chiếu Người Năm Xưa?

 Thể Loại: Nam x Nam, thụ ngang bướng, công mặt dày, âm mưu, giang hồ. ***** Giới Thiệu: Công Nghi Lăng có chút rề rà: "Ta chưa từng nghe người đàn bao giờ..." "Thì sao." "Đêm nay chúng ta coi như có duyên, ngươi đàn ta nghe đi." "Ta đàn thì sẽ có người bị thương." Đó là vũ khí của ta. Công Nghi Lăng đắn đo: "Lẽ nào trước đó ngươi học đàn chỉ vì điều này, ngươi không phải có Phá Thương Côn rồi sao?" Học đàn vì điều gì? Vì mẫu thân ta thích, thân phận người có chút đặc biệt từ nhỏ đã đàn giỏi nhưng lại không thường đàn, người thích sáo hơn. Sau này người dạy ta đàn, vì người buồn không biết trút vào đâu, ôm đàn tương tư mãi, lấy việc dạy ta làm niềm vui. "Ngươi muốn nghe cái gì?" "Khúc nào cũng được." Dưới tay áo lan tràn ánh sáng, Lệnh Văn oánh nhuận hiện ra ngón tay dài mảnh nhàn tản nhặt khoan: "Ta biết đàn nhưng không thuộc khúc nào cả.." "Có lần ta và ngươi ở tửu lâu có nghe qua một khúc đàn, ngươi có nhớ không.." Diệu Huyền gật đầu: "Một chút." Y thử đàn, bàn tay Công Nghi Lăng chậm lại có chút kinh ngạc rồi chậm chạp, nói: "Ngươi đàn Trường Tương Tư à?" Diệu Huyền nhàm chán đáp: "Không phải chúng ta vừa nói đến Hạnh Oán Ca Hành sao?" "Vừa rồi, là Trường Tương Tư mà..." Diệu Huyền lại ngậm chữ nửa ngày: "Ta đã nói là không thuộc khúc nào hết mà..." "Thanh Hồn." "Cái gì.." y chỉnh lại tâm trạng đàn khúc Oán Ca Hành. Công Nghi Lăng như ngọc bích xanh lam huyền diệu, ánh sáng kỳ ảo mông lung, mỏng như khói, cánh hoa trên đỉnh đầu nhẹ nhàng lay động, như mưa nhỏ rơi xuống, lại như chìm trong cõi xa xôi nào đó, nhị hồng bay nghiêng, trong lòng núi không biết có điều gì khó hiểu mà đêm hôm vẫn cực kỳ ấm áp, hắn nói: "Thanh Hồn." "Ngươi không nói thì im ngay mà làm việc đi." "Chúng ta đã hai năm ba tháng lẻ tám ngày chưa gặp nhau." "..." "Hai năm ba tháng lẻ tám ngày, ngươi có nhớ ta không..?" Công Nghi Lăng chầm chậm nghiêng đầu hỏi: "Có nhớ ta không?" Diệu Huyền không nhịn được nữa, cho một đạp: "Mẹ bà nhà ngươi."

Khói Hoa Lãnh Cung 11.8K
Khói Hoa Lãnh Cung

Thể loại: Nam x Nam, sinh tử văn, ngược, tam kiếp, huyền huyễn, tiên hiệp, ngược, âm mưu Au: Thanh Uẩn Tương Ly Có người nói khi mùa hoa đỗ quyên nở sẽ về sẽ đến đón ta. Đắm chìm trong hạnh phúc nên ta như quên mất những người lấy mùa hoa làm ước hẹn đều bỏ lỡ. Mà đỗ quyên lại là loài hoa bạc mệnh. Nếu không có tình yêu y làm sao vượt qua? Sợ tình đó mỏng manh như giấy, y đã mất tất cả rồi, vinh hoa, địa vị, sư phụ, người thân, chỉ còn có hắn mà thôi. Mong sau những ân ái triền miên, chúng ta tỉnh lại thứ nhận được không phải lỡ làng, khi lầm lỡ khi tiếc thương. Chúng ta có duyên không nợ, hẹn ngươi khi mùa hoa nở, nơi mà lòng đã lành những tổn thương.

Ánh Trăng Năm Ấy Đã Chôn Vùi Theo Mùa Hoa Đỗ Nhược 56.8K
Ánh Trăng Năm Ấy Đã Chôn Vùi Theo Mùa Hoa Đỗ Nhược

Thể loại: Nam x Nam, Huyền Huyễn, Ngược, Báo Thù, Âm Mưu, Giả Heo Ăn Thịt Hổ, Thế Thân. "Dù là sinh ly tử biệt ta vẫn mong người khắc bia mộ cho ngươi... là ta." "Có phải ngươi cảm thấy đây là câu chuyện buồn cười không..chúng ta đều lo sợ bản thân nhìn nhầm, ngươi sợ nhìn nhầm ta, cũng sợ ta nhìn nhầm ngươi là người khác." Hắn xoa xoa gương mặt đẫm nước mưa của y: "Ngươi nói không sai, người chết cũng đã chết rồi, không thể sống lại nữa. Còn ngươi... Thanh Hồn sẽ mãi là Thanh Hồn thôi. Ta không dám chắc cho ngươi tình cảm nguyên vẹn không sức mẻ nhưng nhất định có thể cùng ngươi đi qua đêm tàn lạnh buốt nhìn thấy tia sáng nơi bình minh." Lời hứa ngày xưa vẫn còn đó.. Nhưng từ rất lâu ta đã không tin những lời như thế nữa... Au: Thanh Uẩn Tương Ly

Trở về đầu trang