Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Ghét Mày Lắm Con Chó Ạ 33
Ghét Mày Lắm Con Chó Ạ

-Con chó chết mày lúc nào cũng hại tao hết ý -Tao xin lỗi - Sau này mày mà bỏ tao thì t đốt nhà mày -Biết rồi , hứa , yêu mày bằng cả đáy lòng - Èo , đáy lòng là hậu môn đấy , ý mày là gì  - À thì.... kệ đi tóm lại tao vẫn yêu mày , thế thôi

AMl (ameol) 2 chương
Trói Buộc Nhân Duyên 1.9K
Trói Buộc Nhân Duyên

"Cảm ơn em đã tha thứ cho anh, nhưng anh thì không thể tha thứ cho mình. Mong kiếp sau gặp lại, anh vẫn có cơ hội được làm chồng của em. Nguyệt! Anh yêu em." …Một câu chuyện tổng hợp về tính cách, thái độ, xuất thân của những người phụ nữ đại diện cho nhiều kiểu phụ nữ trong xã hội. Bà Thanh Chúc: Một người đàn bà tham vọng, mê tiền. Coi trọng tiền bạc, danh lợi hơn là tình cảm con người. Thu Sương: Một người phụ nữ bên ngoài khoác tấm áo đẹp đẽ, ra vẻ mình là một người phụ nữ cao quý, đoan chính, thủ tiết thờ chồng nhưng thực tế lại là một người phụ nữ đa mưu, toan tính trắc nết. Mỹ Linh: Tham vọng không thua kém gì bà Thanh Chúc, với cô không bao giờ là đủ. Hồng Nhung: Một cô gái sống quá tình cảm, suy nghĩ cho người khác quá nhiều cuối cùng chỉ có một mình bản thân chịu tổn thương. Tố Nguyệt là cô gái trẻ nhất, thông minh và nhanh nhẹn. Tuy nhiên vì định hướng sai con đường mà chuốc lấy đắng cay. Bộ truyện này với những tình huống ngược đau lòng nhưng cũng có những tình huống trở mình mãn nhãn, dự kiến sẽ là một tác phẩm mà quý độc giả không thể rời mắt.

Hoài Thư 60 chương
NAM HOÀNG ĐẠI ĐẾ 342
NAM HOÀNG ĐẠI ĐẾ

Đã vô số tuế nguyệt trôi qua nhân tộc đã làm nô biết bao nhiêu năm rồi ?  Chẳng ai biết được , bao lâu nữa nhân tộc mới lại đứng đầu Cửu thiên ? Bao lâu nữa mới lại được thiên đạo coi là sủng nhi ?  Cũng chẳng ai biết cũng chẳng ai hay . Từng là tộc quần đứng đầu từng là sủng nhi của thời đại nhưng lại bị hạo kiếp quét qua còn lại chỉ là thân phận thấp hèn không còn hùng tráng như xưa thật là bị ai . Nhưng rồi một ngày nhân tộc xuất hiện một biến số một biến số thay đổi đi cái tình cảnh ấy đó là một thiếu niên tên là VÕ ĐẠI TÔN là một thiếu nên xuất thân thấp hèn như vô tình có được truyền thừa thượng cổ bước lên con đường tu hành mong muốn đưa nhân tộc lấy lại tự do lấy lại ngôi vương đã mất đi bấy lâu và sau này chàng thiếu niên thấp hèn đó đã là một truyền thuyết được người đời ca tụng kính ngưỡng danh hiệu truyền lưu muôn đời hắn là  NAM HOÀNG ĐẠI ĐẾ , VÕ ĐẠI TÔN                   

Bình Long 10 chương
Mặt Nạ Bạc 195
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

Con Dâu Nhà Ông Phó Lí 196
Con Dâu Nhà Ông Phó Lí

Vào cuối thế kỉ XIX, ở làng Kinh Tâm, có một cô gái tên Hồ Lục Bình Tâm hay còn gọi là Thị Mơ, con gái của ông phó lí. Cô nổi tiếng là xinh đẹp và đa tài nhưng đến nay đã hơn xa cái tuổi trăng tròn mà chẳng chịu lấy chồng, ông phó lí cũng hết nói nổi với cô nên đành để cô tự quyết.   Thế mà có kẻ ác mồm độc miệng nào đồn rằng cô có bệnh thế nên giờ chẳng ai dám mang sính lễ sang rước cô về làm vợ nữa. Với lại tính cô cũng kì, ai chịu cho nổi.   Cô Mơ có một con hầu tên Liên nhỏ hơn cô 6 tuổi, nó sống ở nhà cô đã lâu, từ tấm bé tới giờ. Nó biết nó thích cô nhưng không dám nói tại Liên sợ cô sẽ đánh rồi ném nó ra ngoài đường không cho ở với cô nữa.   - Mày! Liên, đến đấm lưng cho cô cái, rồi tý cô cho mày ít bánh đậu xanh cha cô mới được người ta biếu.   Cô Mơ mặc áo yếm màu đỏ thêu hoa sen ngồi trên cái chõng tre ngoắc ngoắc tay gọi Liên đang mắc lại cái màn mới giặt thơm tho hồi sáng cho cô.   - Dạ cô, em đến liền.   Thời tiết nóng nực, biết cô không muốn đợi lâu, nó nghe thấy vậy không dám chậm chân liền đến phía sau lưng của cô, xắn tay áo rồi đưa hai tay đặt lên vai cô. Mà đột nhiên Liên thấy cái dây cổ áo yếm buộc lỏng lẻo quá mức, nó liền hỏi cô.   - Cô Mơ, cô để em buộc lại dây yếm cho cô nha.   - Tùy mày.   Cô Mơ cầm bánh đậu xanh lên cho vào miệng tùy tiện nói.

Chieri 4 chương
Mùa Hoa Tam Giác Mạch 975
Mùa Hoa Tam Giác Mạch

Cô một bác sĩ trẻ là tiến sĩ đi du học ở Mỹ về, vì muốn tìm tung tích của anh trai mà đã xin làm ở bệnh viện vùng cao nguyên đá. Ở đây cô đã cứu sống em gái của một người ngoại quốc tên John, sau đó John đã tài trợ cho bệnh viện Hà Giang nơi cô đang công tác một số máy móc thiết bị Tân tiến. Sau này John lại bị trúng đạn cũng được cô cứu sống, anh ta đem lòng yêu cô nhưng cô lại yêu một trinh sát ngầm. Từ đó John nghĩ đủ cách để chiếm hữu cô

Hanhuyen 39 chương
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! 0
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy!

Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! Nhân vật chính: Hàn Viễn Quân Tuổi: 9(nhỏ) - 21(trưởng thành) Ngoại hình: cao 1m95, tóc đen dài, mắt hai màu đỏ - xanh dương, gương mặt góc cạnh không một góc chết, chân mày tướng, mũi cao. Tính cách: chiếm hữu cao, tàn bạo, quyết đoán, cẩn trọng Thân phận: con của tiên Hoàng Hậu, ngoại công là Trưởng Thái Y, gia gia là Quốc Công, Thái tử(nhỏ) Bạo Quân(trưởng thành)  Thẩm Thiên Lãnh Tuổi: 11(nhỏ) - 23(trưởng thành)  Ngoại hình: cao 1m83, tóc đen, mắt phượng mày ngài, gương mặt mang nét đẹp non nớt  của thiếu niên, dáng người nhỏ bé nhưng không kém phần khí chất thanh cao, tao nhã Tính cách: ôn nhu, hiền lành, khiêm tốn, thanh cao, chính trực, nhã nhặn  Thân phận: ngoại công là Trấn Quốc Đại tướng quân, gia gia là Văn Hầu Gia nắm giữ nhiều tài lực quốc gia    Thanh cao chính trực thụ x Chiếm hữu tàn bạo công

Sắc Dục. 0 chương
HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG 111
HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG

Người xưa quan niệm nữ nhân như một tấm lụa đào mong manh trước gió , tạo hóa ban phụ nữ với chức vụ sinh nở để rồi thế gian ràng buộc họ với chức phận thờ chồng dạy con , điều đó như một mối ràng buộc qua bao đời mà người phụ nữ phải gánh lấy , nhưng liệu thời cuộc có làm đổi dời bản chất của con người , liệu trong thâm tâm những người mang thân phận nữ nhi sẽ thức tỉnh vì chính bản thân họ . "HOA NỞ CUỐI ĐƯỜNG" là một bộ truyện được lấy cảm hứng từ bối cảnh "Hội Đồng xưa ở Việt Nam" mang yếu tố tình cảm tâm lí mãnh liệt và cốt truyện được xây dựng xoay quanh một người phụ nữ Việt Nam trãi qua hỉ nộ ái ố của một đời người . ( tất cả các nhân vật đều là hư cấu , 2 chương đầu tiên sẽ được cập nhật trước 30/8/2023 .)

TiêuThỏ 1 chương
Cố Nhân 0
Cố Nhân

Gặp lại người bên mình thời điểm non trẻ ngây ngô nhất cùng nhau trải qua tình yêu trên ghế nhà trường, những khó khăn, chật vật đầu tiên khi bước chân tới một thành phố lớn tới cả khi đã ổn định công việc cuộc sống có lẽ thứ khiến chúng ta không thể chiến thắng lại chính là những ham muốn tham vọng chạy theo nhịp sống vội vã của nơi thành phố hoa lệ hoa cho người giàu lệ cho người nghèo.  Ở giữa sân trường trường THPT nọ:' Nguyễn Phạm Vân Anh, mày làm người yêu tao nha', cậu học sinh giỏi Quang Huy nổi tiếng cả khối 12 đang tỏ tình 'nàng thơ' lớp 12A8.Giữa cái nắng hè oi ả ấy tình yêu học trò tươi đẹp và sự nhiệt huyết tuổi trẻ ấy thật đẹp. Thiếu niên nhiệt huyết và thiếu nữ dịu dàng cùng nhau vượt qua năm tháng đại học tươi đẹp nhưng có lẽ .....

trangtrang 0 chương
Trở về đầu trang