Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Mặc Diệc

Thông tin cá nhân

Giới Thiệu: Mình là Mặc Diệc !

Cấp người dùng: 1 | Cấp TG độc quyền: 3 | Cấp TG tự do: 1
Truyện sáng tác của Mặc Diệc
Ánh Thiên Lang Trong Lồng Ngực Hẹp 1.1K
Ánh Thiên Lang Trong Lồng Ngực Hẹp

"Tôi sẽ thay sinh mệnh, đem phép màu đến cho em. Chỉ mong em có thể giữ lại chút ánh sáng trong lồng ngực nhỏ bé của tôi. Số phận cho tôi gặp em đúng lúc trái tim em đã có một người. Tôi luôn nhắc nhở bản thân muốn mưu cầu tình yêu từ em phải cố gắng rất nhiều. Em là người lương thiện, mềm lòng lại không thể bố thí được cho tôi một chút gọi là thương hại hay sao? Nực cười cho một kẻ si tình lại không lý giải được tôi thương em nhiều đến thế." Có một loại tình yêu, yêu đến si ngốc hèn mọn, có một người đối với một người khác là cả thiên hà sao sáng trong một trái tim nhỏ bé. Tịch Sắc Thuần như một con cờ với chất liệu xinh đẹp trong tay của một ván cờ tài phiệt với nhiều thế lực xâu xé nhau. Cô gái yếu ớt đương mình trong sự bất nhân tàn nhẫn của tình người tình thân, cuộc sống. Còn Tư Đồ Nhiễm lại như một con sói cô độc lạnh lẽo trong chính nơi mình thống trị. Không biết sợi dây định mệnh từ lúc nào đưa đẩy họ va vào cuộc đời của nhau, trái tim băng giá khẽ lệch nhịp. Họ gặp nhau, khi cô cứu mạng hắn trong lúc hắn bị bắn và đuổi giết. Một chàng trai không thấy mặt, hung dữ lạnh lùng thân phận bí ẩn, tác phong đáng ngờ nhưng cô lại không nghĩ nhiều như vậy chỉ biết cứu người. Điều đặc biệt là khi cô chạm vào người hắn, hắn không có phản ứng dị ứng, khác với những người phụ nữ mà hắn từng tiếp xúc. Lấy điều này làm đặc biệt sau đó hắn tìm hiểu về cô, qua sự quan sát hắn càng lúc càng hướng trái tim về cô bé đơn thuần ngây ngô, đáng thương này. Cho đến khi hắn chắc chắn và xác nhận rõ trái tim mình đã yêu cô, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Hắn bắt đầu lên kế hoạch đem cô về làm vợ, cô trở thành ánh thiên lang sáng rực rỡ trong lồng ngực nhỏ bé chi chít những tổn thương và u tối trong lòng hắn. Nhưng số phận trêu đùa nghiệt ngã, khi cho hắn gặp được cô, cô đã có trong lòng một Kỷ Bạch thanh mai trúc mã mà cô yêu thương. Hắn vun đắp, yêu thương bảo vệ, dùng cả linh hồn trái tim chân thành, thâm tình đến si ngốc hèn mọn,... Chỉ cầu một ngày có thể có được một góc nào đó trong trái tim của cô. "Người ta nói trong lòng đổ mưa tuyết trắng cũng hóa thành nước mắt, không phải người mình yêu dùng cả đời để chấp nhận, không phải người yêu mình dùng một đời để thê lương." Cô và hắn liệu có thể là mảnh ghép tìm về nhau cho một trái ngọt hạnh phúc hay chỉ là sự vui đùa mà số phận muốn đâm sâu nhát dao vào trái tim của những kẻ thương tổn.

Vọng Bất Đoạn 3.4K
Vọng Bất Đoạn

"Lặng yên như tịch mịch Bi ai phả vào trăng  Chân tình hóa đau khổ Lạnh lẽo phủ thành sương.” “Hận” có thể từ yêu mà thành, nhưng còn “yêu” lại tuyệt nhiên không vì hận mà mất đi. Duyên phận vốn oái ăm. Cho gặp gỡ nhưng không cho ở lại, cho tình cảm dạt dào nhưng không cho đáp trả, cho quá nhiều tơ đỏ nhân duyên trói buộc vào nhau nhưng cho chỉ có một đáp án cuối cùng. Mở ra một vòng tình duyên luẩn quẩn với những mạch cảm xúc những lựa chọn bi ai. Khi Lạc Hằng Sương và Lạc Tuyết Nhẫn vì do duyên nghiệt đời trước mà khiến cả hai cùng xuất hiện trên đời. Lại vì trái tim cùng hướng về một người mà bi thương đổ lệ. Lang Mộ và Thanh Tranh vì yêu mà quên mình. Mạch Trữ vì yêu mà hèn mọn mông lung quằn quại trở thành kẻ vừa đáng hận vừa đáng thương. Một cái kết bi thảm cho câu chuyện không lối thoát tưởng chừng đã kết thúc. Nào ngờ đâu những điều bất toại nguyện lại theo họ đến cùng, khi một kiếp phù sinh ngắn ngủi ở hồng trần họ lại gặp nhau, bị trói buộc đau buốt thắt vì yêu hận tình thù. Để họ một lần nữa tồn tại một lần nữa dành những tình cảm, cảm xúc ngang trái cho nhau, rốt cuộc là một ân huệ hay là một sự trừng phạt lạnh lẽo. Liệu đây là một cuộc trùng phùng hay chỉ tiếp tục của một sự chia ly. Liều rằng vì một người mãi sẽ không đem lòng yêu mình có phải là đúng hay sai, quên đi một người từng yêu để chấp nhận việc cảm xúc đã thay đổi phải chăng là thay lòng phản bội? Có một loại tình yêu lấy tang thương là hương vị. Không thể quên, không thể giữ, lại càng không thể chối bỏ, dẫu nhân sinh cười trách ngu muội. Một trái tim đem chia ra làm hai nửa, nếu không thể là mảnh ghép cùng nhau thì chỉ có thể héo mòn mà đập hay chầm chậm chết đi mà không thể tìm một mảnh ghép tạm bợ. “ Ai đem chân tình hóa thành đau khổ, lạnh lẽo bi sầu lệ phủ thành sương”.


Bình luận
Trở về đầu trang