Lần đầu gặp là đoạn đường vắng, khi đó hai ta đều đang lạc lõng, đều mang trong mình tâm sự, đều sắp kết thúc một mối quan hệ.
Hai người dưng xa lạ như chúng ta thế mà lại dựa dẫm vào nhau để tìm kiếm chút đồng cảm nhỏ bé, thật đáng thương, tôi và anh từ khi nào mà cô đơn như vậy.
Đêm ấy anh dựa vào tôi, tôi thực sự muốn cầu xin anh rằng: "Anh à, có muốn không? Có muốn thử không, thử trở thành khung hình đẹp nhất của tôi ấy."
Chỉ như vậy khoảnh khắc xinh đẹp ấy mới có thể là của tôi. Tôi không muốn chỉ khắc ghi nó mãi trong tim, tôi muốn cả thế giới thấy người tình của tôi xinh đẹp đến nhường nào, muốn họ phải ngưỡng mộ, tán dương tôi và tình yêu của chúng ta.
Muốn, thực sự rất muốn.
Chưa có bình luận !