Định mệnh là khi không muốn vẫn phải chấp nhận chúng.
Có vài việc ta có hai lựa chọn, một là bằng phẳng thành công, hai là nắm chắc thất bại.
Nhưng buồn cười là ta lại lựa chọn con đường thứ hai, dù kết quả là ta đã nắm chắc.
Vô số người để lựa chọn nhưng chỉ có hai phía: một chính là họ thuận ta, theo ta, không tốn công sức và hai là dồn cả tâm tư chưa chắc nắm được, là niềm đau khổ của ta.
Càng nực cười là ta lại chọn người thứ hai, dù kết quả đã có khi bắt đầu.
Thật ra chọn con đường nào không đáng sợ, chọn người nào không khó, chỉ là bạn cứ thích đâm vào con đường khó nhất, chọn người là ta mệt mỏi nhất thế nhưng ta cũng mãi đắm chìm không buông, giống như chúng ta thích tự làm khó mình.
Được thôi em, một đời anh chỉ mong bảo hộ em.
CẢNH BÁO: Nội dung bạn đang đọc bị đánh cắp tại Tinh Quán Truyện. Bạn vui lòng truy cập Tinh Quán để ủng hộ & tương tác với Tác Giả sáng tác Truyện bạn đang đọc nha !
Thông Báo Độc Giả
1. Nếu bạn thích bộ truyện này có thể ủng hộ tác giả bằng những cách sau như Đề Cử, Mua Chương, Bình Luận, Đánh Giá .v.v.v.