Ngay lúc Thời Niệm đang vô cùng phấn khởi chuẩn bị mọi thứ để thành hôn cùng người bạn trai đã quen biết ba năm đang công tác trong quân ngũ của mình, cô nhận được tin anh ấy hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ.
Thời Niệm cất chiếc váy trắng tinh khôi mà mình dày công chuẩn bị vào một góc tủ, ngỡ như vết thương lòng của mình sẽ âm ỉ rất lâu.
Ai ngờ được chỉ ba tháng sau, một chàng quân nhân quần áo nhuộm vẻ phong sương xuất hiện trước mặt cô cầu hôn. Tần Chinh nhất quyết phải hoàn thành lời trăng trối của người bạn thân, để cho cô một danh phận rỡ ràng.
Thời Niệm vuốt ve vùng bụng nhỏ rồi nhìn chiếc nhẫn bạc mòn cũ trên tay mình, thôi thì cứ phó mặc cho số phận.
Quân trang ôn nhu, trong anh luôn có em.
"Anh yêu em! Từ những ngày xa xôi nơi biên giới tràn đầy hiểm nguy đến những tháng năm cô đơn nơi phồn hoa náo động, anh vẫn yêu em!"
Một buổi sáng nào đó..
- Phóng viên Sở à, hình như em đang dùng lạt mềm để buộc cho chặt thì phải?
Trước bộ dạng gợi đòn này của anh, Sở Nhiên bình tĩnh đứng trước chiếc giường nhàu nát thản nhiên cài lại nút áo.
- Sếp Tần à, đừng kiêu ngạo như vậy! Chị đây chỉ là gặp dịp thì chơi thôi!
Cặp đôi hình cảnh - phóng viên oan gia gặp lần nào đấu võ mồm lần đó.
Số phận đưa đẩy họ cùng vướng vào một vụ án nguy hiểm, trải qua nhiều biến cố dẫn đến họ quay lưng về phía nhau.
Nhiều năm sau gặp lại, lửa tình bùng cháy.
Chưa có bình luận !