Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Tửu Ca

Thông tin cá nhân

Giới Thiệu: Ta nào phải đoá hoa phú quý giữa hồng trần, chỉ là khách sầu muôn thuở chốn nhân gian.

Cấp người dùng: 5 | Cấp TG tự do: 1
Truyện đăng tự do của Tửu Ca
Mành Chỉ Đỏ 24.4K
Mành Chỉ Đỏ

Năm xưa chàng đã buộc vào tay người con gái ấy một sợi chỉ đỏ, thề nguyền rằng suốt đời suốt kiếp ở bên, mãi mãi không chia lìa. Chàng còn từng hứa sẽ tự tay dùng những sợi chỉ ấy may cho nàng một bộ giá y lộng lẫy, để nàng trở thành tân nương đẹp nhất trong lòng chàng. Nhưng tấm áo ấy nay đã nơi đâu, hay chỉ còn chút vải vụn của những đêm vương vấn mối tơ lòng? “Uyển Nhi, mùa Xuân đến, ta sẽ dắt nàng đi ngắm xuân hoa thu nguyệt, khi Hạ về, ta sẽ cùng nàng cưỡi lên khoái mã Tiểu Hồng, đạp vó ngựa giẫm lên cỏ xanh khắp vùng bình nguyên rộng lớn. Rồi Thu sang, đôi ta sẽ cùng dạo chơi trên cầu Ô Thước, thả đèn hoa đăng, lặng ngắm những vì tinh tú tỏa sáng trên bầu trời Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành. Đêm đông buốt giá, ta và nàng sẽ trở về đỉnh Tuyết Vân Sơn, cùng ủ một vò Vạn Mộng túy, chôn dưới gốc bồ liễu ngoài cửa viện Nghinh Uyên. Nàng muốn đi đâu, muốn làm gì, ta sẽ đều theo nàng. Chỉ mong cầu rằng nàng không bỏ lại ta bơ vơ lạc lõng giữa chốn hồng trần cô quạnh.” “Ta trước giờ chưa từng phụ nàng, tất cả những điều ta làm, đều là vì nàng, hơn tất cả, là vì trái tim một lòng một dạ si mê người con gái quan trọng nhất đời ta.” “Thiếp không còn là Uyển Nhi của chàng, chàng cũng chẳng còn là Lục lang của thiếp. Duyên đôi ta đã cạn, hà tất phải níu giữ để làm khổ đời nhau. Qua đêm nay, ân ái một đời, lời thề nguyền dưới trăng, mãi mãi không phụ bạc, hãy để lại sau lưng, chìm vào dĩ vãng. Ngày mai, khi mặt trời ló rạng lên cánh cung đen tuyền nơi Ám Hà Cung, hai ta sẽ là hai người xa lạ, dù có gặp nhau, cũng chẳng mảy may vướng bận.” “Lục lang, chàng không phụ thiếp, nhưng thiếp đã phụ chàng. Đoạn tình duyên kiếp này, thiếp đành phải nợ chàng mà thôi…” Truyện thuộc hệ liệt tam bộ khúc gồm (Nửa Kiếp Sum Vầy, Hai Kiếp Ly Tan - Mành Chỉ Đỏ - Oán Ca) Độ tuổi giới hạn: Không giới hạn

Nửa Kiếp Sum Vầy, Hai Kiếp Ly Tan 1.8K
Nửa Kiếp Sum Vầy, Hai Kiếp Ly Tan

Bạch Nghinh Uyên nàng vốn là một thiếu nữ chốn khuê phòng, cho đến năm mười lăm tuổi, nàng đã biết thế nào là yêu, biết thế nào là tuyệt vọng trước số phận khắc nghiệt đã sắp đặt sẵn cho nàng từ khi nàng sinh ra.   Gặp được chàng, nàng giống như cá về với nước, chim về với trời cao. Chỉ khi ở bên chàng, nàng mới có thể nhìn thấy được hình dáng của định mệnh uyên ương, của áng mây bay trôi nổi trên nền trời xanh biếc. Tình yêu đến với nàng trong dáng hình của người thiếu niên mặc áo xanh, tay cầm thanh kiếm ngọc bích, thề ước dưới ánh trăng đêm dài những lời nói thiết tha của ái ân mặn nồng.   Liệu tiếng đàn của nàng trong đêm trăng hôm ấy có thể xoa dịu được những nỗi đau khổ, tủi nhục mà bản thân nàng phải gánh chịu nơi cung cấm vàng son, liệu tất cả những tình cảm trước kia của nàng có chăng chỉ là đóa phù dung sớm nở tối tàn, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh?   Những đêm lạnh lẽo nơi lãnh cung, đã không biết bao nhiêu lần nàng cất lên tiếng hát thương thay cho phận mình, thương thay cho ba ngàn giai lệ chôn vùi tuổi xuân chốn lầu son gác tía, để mặc thời gian lặng lẽ trôi qua như bóng câu ngoài cửa sổ.   “Nàng ở dưới suối vàng, bùn đất tiêu xương cốt, Ta gửi thân mình ở chốn nhân gian, tuyết phủ trắng đầu.”   Nửa kiếp sum vầy, nửa kiếp sầu, hai kiếp ly tan, âm dương nan ngộ.   Truyện thuộc hệ liệt tam bộ khúc gồm (Nửa Kiếp Sum Vầy, Hai Kiếp Ly Tan - Mành Chỉ Đỏ - Oán Ca)

Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ 1K
Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ

Người ta thường nói tháng Sáu là mùa hoa sen nở đẹp nhất trong năm, thế nhưng trong hồ hoa sen của Hữu tướng phủ ngày hôm ấy lại nở rộ một đóa sen trắng yêu kiều, mỹ lệ nhất thế gian, khi đó đang là giữa tháng Năm. Nàng tự đặt tên mình là Tuyết Liên, ý muốn cả một đời này chỉ cần bình an sống qua ngày, nuôi dưỡng đứa nhỏ bé bỏng trên tay nên người, và chờ đợi vị công tử năm ấy cưỡi ngựa đi ngang qua hiên nhà, nói rằng nàng không cần phải chờ đợi nữa. Bởi chiến loạn đã không còn, muôn dân yên vui, thái bình thịnh thế, chàng đã đến để đón nàng về rồi đây. Ngỡ tưởng như mộng cảnh ngọt ngào suốt bao năm qua đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng sẽ từ từ hóa thành hiện thực, chẳng ngờ số phận đổi thay, con tạo xoay vần, đẩy nàng đến bên hố sâu của tuyệt vọng, mãi mãi chẳng có đường ra. Từ hố sâu trở về với ánh sáng, rồi lại từ hạnh phúc đến chín tầng mây bị hất thẳng xuống vũng lầy nghiệt ngã của số phận. Trong những gian nan gập ghềnh trắc trở đó, nàng đã lựa chọn hóa thành một đóa hoa sen, chôn vùi tuổi xuân thiếu nữ xuống dòng thác chảy trôi của số mệnh, mặc cho thân mình tan rữa trong bùn đất cô liêu. Tuyết Liên, một đường đã bước đi không thể quay trở lại, chúc nàng thượng lộ bình an.


Bình luận
  • Cấp 5
    Tửu Ca
    1 năm trước
    1 năm trước
    Mọi người đọc truyện thấy hay thì hãy để lại cho mình một comment và theo dõi để mình có động lực viết thêm nhiều bộ truyện hay nữa nha!!!!

Trở về đầu trang