Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Ghét Mày Lắm Con Chó Ạ 24
Ghét Mày Lắm Con Chó Ạ

-Con chó chết mày lúc nào cũng hại tao hết ý -Tao xin lỗi - Sau này mày mà bỏ tao thì t đốt nhà mày -Biết rồi , hứa , yêu mày bằng cả đáy lòng - Èo , đáy lòng là hậu môn đấy , ý mày là gì  - À thì.... kệ đi tóm lại tao vẫn yêu mày , thế thôi

AMl (ameol) 2 chương
Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! 0
Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa!

Hạ Diện Tâm yêu Nhiếp Tẫn Hàn, yêu đến hèn mọn, yêu đến bất chấp tất cả của bản thân mình, yêu đến không màng những lời chê cười, hạ nhục   Nhiếp Tẫn Hàn thì lại rất chán ghét và khinh bỉ Hạ Diện Tâm. Đối với hắn, tình yêu của Hạ Diện Tâm là thứ bệnh hoạn, đáng khinh. Hắn muốn chứng tỏ với mọi người và với cả chính mình rằng hắn không hề yêu anh, hắn chưa bao giờ và sẽ không bao giờ yêu Hạ Diện Tâm.   Thế rồi, Hạ Diện Tâm có liên quan đến một vụ án, mà nạn nhân chính là vị hôn thê của Nhiếp Tẫn Hàn. Vậy là Nhiếp Tẫn Hàn khẳng định rằng Hạ Diện Tâm chính là hung thủ. Tất cả những chán ghét, khinh bỉ trước kia giờ còn có hận thù và thất vọng hun đúc. Nhiếp Tẫn Hàn quyết định trả thù Hạ Diện Tâm một cách tàn nhẫn nhất.   Sau một thời gian bị những đòn thù của Nhiếp Tẫn Hàn tra tấn đến tàn tạ trong nhà tù không gian, Hạ Diện Tâm trở về Trái Đất với thân hình mang đầy tật bệnh và tâm hồn bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ vì hoàn thành ước nguyện cuối cùng của ân nhân trong tù.   Hạ Diện Tâm chỉ muốn tránh xa Nhiếp Tẫn Hàn, tránh xa thị phi mà ẫn nhẫn sống để thực hiện lời hứa và lặng lẽ chờ chết.    Thế nhưng Nhiếp Tẫn Hàn lại chưa thỏa mãn được lòng thù hận. Hắn từng bước dồn ép Hạ Diện Tâm, chà đạp anh, áp bức anh, khiến anh rơi vào địa ngục một lần nữa.   Hạ Diện Tâm mệt mỏi rồi. anh không muốn dây dưa với những yêu hận tình thù mà Nhiếp Tẫn Hàn đổ lên đời của anh nữa. Hạ Diện Tâm buông tay, chấp nhận số phận. Rơi xuống vũng bùn cũng được, rơi vào địa ngục cũng được, anh chỉ cần rời xa Nhiếp Tẫn Hàn là được.   Nhiếp Tẫn Hàn sau khi trả thù xong, nhìn Hạ Diện Tâm thân tàn tâm cũng tàn mà bỗng nhiên hốt hoảng. Hắn hối hận rồi. Hắn đã biết sự thật rồi. Hắn muốn cầu xin sự tha thứ của Hạ Diện Tâm. Hắn muốn yêu anh và được anh yêu như trước kia. Nhưng liệu có quá muộn màng?

Nhất Chi Mai 0 chương
Mặt Nạ Bạc 193
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

Táo Thối 57
Táo Thối

Một thế giới yên bình liệu có phải là điều quá lớn lao để đòi hỏi từ con người?

Sương Đông 1 chương
Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu 136
Tổng Tài Mất Trí Theo Đuổi Vợ Bầu

Tổng tài truy thê, sắc - sủng, hắc đạo, trâu già gặm cỏ non, đoạn đầu có yếu tố học đường, nữ chính hiền lành, nam chính bá đạo (đề cử và theo dõi truyện nha, up chương mỗi ngày) Vương Dạ Tước là tổng tài điều hành Thiên Tước tập đoàn kiêm lão đại Dạ Hành bang khuynh đảo giới hắc đạo nhưng vì truy tìm tung tích của người bạn cũ nên anh đã đến trường Đại học - nơi nghi ngờ người bạn đó sẽ làm việc và gặp được Hạ Thiên Du. Sau khi tốt nghiệp, Hạ Thiên Du đi nộp đơn xin việc vào tập đoàn Thiên Tước thì phát hiện người từng bị mình mắng năm xưa là ông chủ của mình. Những ngày tháng sau đó Vương Dạ Tước và Hạ Thiên Du dần dần nảy sinh tình cảm. Rồi kẻ thù của Dạ Hành bang tìm đến, chúng truy đuổi anh và cô. Anh bị mù và mất trí nhớ nên Hạ Thiên Du đã quyết định hiến mắt cho anh. Sau khi anh tỉnh lại cũng đồng thời quên mất cô là ai. Hành trình Vương Dạ Tước không còn ký ức theo đuổi lại Hạ Thiên Du như thế nào, chắc chắn là vô cùng thú vị. Mời các bạn đón đọc.  

Uhn Xác Ướp 2 chương
Ta Gặp Nhau Là Định Mệnh. 1.7K
Ta Gặp Nhau Là Định Mệnh.

Ta Gặp Nhau Là Định MệnhThể loại: Ngôn tình hiện đại, truy thê, người thay thế, tổng tài, cưới trước yêu sau, có yếu tố H nhẹ ... HeTác giả: Đoàn Linh JellyMột cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn dỡ khóc dỡ cười giữa Châu Tú Lâm và Dương Khôi, nàng từ một cô gái hết sức bình thường đơn giản và trong sáng, đang cố gắng học hành để trở thành nữ bác sĩ khoa tiết niệu của bệnh viện thành phố. Còn chàng là cậu ấm sinh ra đã ngậm thìa vàng, là chủ nhân của một tập đoàn lớn nhất nhì sài thành.Từ những hiểu lầm phút ban đầu mà dẫn đến những trò bịp bợm nhầm trả đũa lẫn nhau, để rồi nàng từ một cô gái bình thường bỗng bất chợt trở thành cá chép vượt vũ môn hóa rồng, lấy được người chồng vừa đẹp trai vừa giàu có. Kể từ đó, tình yêu, sự quyến rũ và đeo bám của chàng dành cho nàng là vô tận mà không một người đàn ông nào có thể so sánh. Khi bạn đã biết mùi vị ngọt ngào của lần đầu tiên nếm trải cuộc yêu đương nồng cháy, về sau, bạn chỉ muốn được yêu và yêu nhiều hơn, ngọt ngào hơn. Bạn sẽ không tiếc thời gian và thủ đoạn để bám lấy người mình yêu, khiến họ là của mình, chỉ riêng mình mà thôi.Đời là một nửa ký ức, một nửa nối tiếp, để rồi có một ngày, chàng đi đến trước mặt nàng, trong giây phút ánh mắt chạm nhau, lúc đó cả hai đều biết, một khi đã gặp gỡ sẽ trở thành định mệnh của nhau.

Đoàn Linh Jelly 26 chương
HÀO MÔN CHI ÁI 1.5K
HÀO MÔN CHI ÁI

Trailer“…Trong căn nhà trang trọng với nội thất đều là đồ thượng hạng, giọng nói uất ức của cô gái vang lên:- KHÔNG! CON KHÔNG ĐỒNG Ý! BA BẢO CON PHẢI GẢ CHO 1 NGƯỜI ĐÁNG TUỔI BA SAO?Sau câu đấy, là tiếng quát tháo của người đàn ông:- Giai Kỳ, bao nhiêu tuổi có quan trọng không? Quan trọng là Phương Gia là danh tộc giàu có, con gả vào đấy có thể xem có chút uỷ khuất nhưng sẽ không thiệt.- Không thiệt? Vậy tại sao ba không gả Doãn Cung Linh đi?Cô ta vừa nghe nói vậy cũng vội chen vào:- GIAI KỲ! Mày đừng có thoái thác trách nhiệm cho tao.Liễu Dung sau đó cũng nói:- Cung Linh không gả được, con bé đã có hôn ước rồi.- Trước giờ không thấy dì nhắc đến hôn ước nào, sao mới xảy ra chuyện lại xuất hiện 1 cái hôn ước vậy dì Dung.?Khi ấy, Doãn Dương Đức bực bội quát lên:- KHÔNG TRANH CÃI NHIỀU NỮA! Ba đã quyết rồi, cũng đã nói với bên nhà họ Phương là sẽ gả nhị tiểu thư của Doãn gia, họ cũng chấp thuận rồi!Doãn Giai Kỳ dương đôi mắt đỏ ngàu uất ức nhìn những người có mặt ở đây:- Nói vậy là ngay từ đầu tôi đã không có lựa chọn rồi phải không? Gả tôi cho Phương Gia chỉ là thông báo chứ không phải hỏi ý kiến?!!- Mày đâu đến lượt để Doãn gia hỏi ý kiến, việc trọng trước giờ đều là ba sẽ quyết? Giai Kỳ, mày được sinh ra là người nhà họ Doãn, từ bé đã sống trong vinh hoa của Doãn Gia, cũng nên biết đảm nhận trách nhiệm.- Được! Vậy để hôm nay tôi nói rõ 1 lượt cho tất cả biết. Sự tồn tại của Doãn Giai Kỳ tôi ngày hôm nay không phải là khởi nguồn từ việc báo ân của Doãn Gia các người sao?Doãn Dương Đức nghe vậy cũng sửng sốt rồi quát:- HỖN XƯỢC! Sinh mày, nuôi mày lớn đến chừng này, cơm ăn không cần lo, quần áo mặc không để thiếu, giờ mày lại lôi chuyện cũ ra để nhắc nhở ba mày sao? Năm đó nếu tao không đưa bà ấy về, thì bà ấy còn không có nổi chốn dung thân, cơm ngày không đủ bữa, CÀNG KHÔNG CÓ MÀY NGÀY HÔM NAY!Doãn Giai Kỳ bật cười thành tiếng, hốc mắt đã cay nồng lên ép tuyến lệ trào ra ngoài:- Phải! Nhưng những điều Doãn Giai Kỳ tôi nhận được không phải đều là mượn ân tình cứu mạng của mẹ dành cho ba sao? Năm đó nếu ba không cương quyết đủ lời để đưa mẹ vào Doãn gia, thì chắc gì đã có 1 Doãn Giai Kỳ ngày hôm nay ĐỂ CHO CÁC NGƯỜI CHÈN ÉP, LÀM VẬT HY SINH! Nếu đã nói trách nhiệm của người nhà Doãn gia, TẠI SAO LẠI LÀ TÔI MÀ KHÔNG PHẢI CÁC NGƯỜI?!- Chèn ép?! Doãn gia gặp chuyện, mày là người của Doãn gia nên có trách nhiệm không phải sao? Chẳng qua chỉ là gả mày cho 1 người hơi chênh lệch tuổi tác, còn Phương Gia giàu có nhiều đời, mày vào đấy cũng là sung sướng rồi. Giờ mày ăn nói như vậy, có phải là quá ích kỷ không nghĩ đến đại sự?- Có phải trong mắt ba, sự dạy dỗ mà ba dành cho tôi rất thất bại hay không?- MÀY….!Liễu Dung lúc này thêm vào:- Giai Kỳ, con không muốn gả cũng được, nhưng tình hình Doãn Gia bây giờ, ta e Quốc Ấn ở bên Mỹ cũng khó có thể tiếp tục.Cô nghe vậy liền sửng sốt nhìn sang bà ta, ánh mắt của Liễu Dung chứa đầy ẩn ý như trong câu nói. Giai Kỳ trầm mặc nhìn lần lượt từng người họ mà uất hận khẽ gật đầu. Giọng của cô nghẹn lại chứa đựng tất cả mọi kìm nén, chỉ có nước mắt là không ngừng chảy ra. Gương mặt xinh đẹp vừa quật cường lại vừa có sự mỏng manh yếu đuối đến đáng thương:- Được! Tôi đồng ý gả, nhưng đến hôm nay phải vạch rõ mọi chuyện. Năm xưa mẹ tôi là Mẫn Lan vì cứu ông mà không quản tính mạng, ông đưa bà ấy về Doãn Gia, cho bà ấy có 1 mái nhà để báo ân nhưng bà ấy lại cũng vì ông mà sinh con đẻ cái, an phận thủ thường với cái kiếp chung chồng, bị ngược mà không dám oán, trước giờ chưa 1 tiếng trách hận thì đã qua đời. Suy cho cùng, Doãn gia vẫn là nợ bà ấy. Chị em tôi - Doãn Giai Kỳ và Doãn Quốc Ấn được sinh ra trong gia đình này, chính là mượn ơn cứu mạng của mẹ, nhiều năm qua cố làm hài lòng gia đình các người, mặc dù bị các người đối xử không khác gì người làm trong nhà, nhưng nửa chữ chúng tôi cũng không kêu than, coi như làm việc đổi lấy ăn mặc, suy cho cùng vẫn là chúng tôi không nợ gì các người. Doãn Giai Kỳ và Doãn Quốc Ấn là con của ân nhân đã cứu mạng Doãn gia, những gì mà chúng tôi nhận được từ Doãn gia là BÁO ÂN CHỨ KHÔNG PHẢI BAN ÂN. Ngày hôm nay, Giai Kỳ tôi vì Doãn Gia đồng ý gả cho người đáng tuổi ba mình để cứu nhà họ Doãn. Lần này, DOÃN GIA CÁC NGƯỜI NỢ TÔI 1 ÂN TÌNH, NHẤT ĐỊNH PHẢI LẤY VIỆC CHĂM LO DOÃN QUỐC ẤN CHÍNH LÀ BÁO ĐÁP!*********Ngày cô bị đuổi khỏi Phương Gia, trời mưa tầm tã, Doãn Giai Kỳ đứng trước cánh cổng sắt lớn trạm khắc hoa văn tinh xảo rất lâu, lâu đến mức cả người cô trong chiếc váy trắng ướt lũn như 1 tờ giấy nát ngâm nước, cuối cùng chỉ đanh quay đầu rời đi.Nói là gả cho Phương gia nhưng thực chất chỉ đem thân sang không, không hình thức cũng không danh phận, để giờ đây cô đi giữa lòng mưa quả thực chỉ là 1 con mèo hoang không nhà, không cửa.Doãn Giai Kỳ nhìn thấy 1 căn nhà sập sệ bị bỏ hoang, lại khẽ cười nhạt 1 cái rồi đi vào đó, tiến đến đống rơm trải ra mà ngồi xuống rồi co chân lại vòng tay ôm lấy. Tiết trời mang theo hơi lạnh ùa vào, bao trùm lấy 1 thân thể đã úng nước đến nhàu nát cả tâm hồn, cả người Giai Kỳ run nhẹ lên 1 đợt, tiếng xuýt xoa rất nhỏ, sau đó cô gục mặt xuống đầu gối mình rồi thiếp đi lúc nào.Chỉ cho đến khi bên tai nghe được giọng nói:- Chà, nhà chúng ta nay có khách sao?Giai Kỳ giật mình tỉnh dậy ngước mặt lên, là vài gã đàn ông vô gia cư ăn mặc nhếch nhác đi vào, cô vội vàng đứng dậy:- Xin lỗi! Tôi không biết đây là chỗ của các người!Nói rồi, cô định rời đi thì liền bị bọn chúng chặn lại:- Ây! Đây có phải là nhị tiểu thư của Doãn gia không?- Không nhầm đi đâu được, mặc 1 chiếc váy bẩn ướt cũng xinh đẹp thế này mà.Giai Kỳ có 1 chút run sợ tránh sang phía khác:- Xin lỗi, tôi sẽ đi ngay!Nhưng xem ra bọn chúng không hề có nhã ý để cô đi, hiếm khi Doãn gia hết thời, giờ tất nhiên bọn chúng cũng chẳng còn kiêng dè:- Hiếm khi Doãn tiểu thư hạ mình đến đây, chúng ta phải tiếp đón cho tốt!Lời vừa dứt, 1 tên mãng phu liền đẩy cô ngã xuống đống rơm, sau đó 3 tên vẻ mặt gian tà trên môi là nụ cười nham nhở từng bước tiến đến gần.Giai Kỳ kinh sợ thụt lùi lại phía sau:- Các người muốn làm gì?- Chỉ là muốn giúp Doãn tiểu thư vui vẻ 1 chút thôi!Nói rồi, 1 tên lao đến ôm chầm lấy cô, Giai Kỳ liền dùng chân đạp vào người hắn, khiến tên đấy ngã văng ra. 1 tên khác thấy thế liền bước tới vung tay tát cô 1 cái rất mạnh làm Giai Kỳ ngã nằm xuống. Cảm giác toàn thân đã ngấm lạnh, nhận thêm cú đánh này khiến mọi thứ trong tầm mắt cô trở nên trao đảo.Đến thời điểm này, cô không còn sức nữa rồi, ngay cả khóc cũng không còn sức nữa. Cái gì mà Nhị tiểu thư nhà họ Doãn, trước chỉ là huyễn hào, giờ chỉ là mộng cũ.Vào lúc gần như cô đã đành phó mặc, thì 1 bóng người cao lớn từ bên ngoài đi vào, rất nhanh túm từng tên lôi ra đá bay, giọng nói thất thanh của bọn chúng vang lên:- Nghiêm thiếu gia! Xin tha mạng!Doãn Giai Kỳ chống tay xuống đất mà ngồi lên, ánh sáng từ bên ngoài đi qua cửa hắt lên tấm lưng rộng lớn của người đàn ông ấy, làm tầm nhìn của cô bị loá mờ.Chỉ khi anh từng bước đến gần, chậm rãi ngồi xuống trước mặt cô, giọng nói trầm đều vang lên:- Không ngờ Doãn tiểu thư cũng có ngày này, còn đứng lên được không?Ngũ quan trên gương mặt anh, từng đường nét khắc hoạ rất rõ, lông mày đen rậm, phượng mâu ma mị, sống mũi cao thẳng, bờ môi phong tình. Ngày hôm đấy, là lần đầu tiên cô cùng Nghiêm Quân Hạo gặp gỡ, anh ngược dòng ánh sáng mà đến đỡ lấy cuộc đời đang không ngừng rơi xuống của cô.…..”

nguyennhatthuong 40 chương
Giông Trong Tâm, Tình Trong Mắt 1.5K
Giông Trong Tâm, Tình Trong Mắt

TrailerTiếng đế giày nện xuống sàn gạch bóng loáng vang lên nhưng âm thanh “cộp,cộp” rồi bất chợt dừng lại trước 1 cánh cửa mà đưa tay lên gõ “cốc, cốc”:⁃ Báo cáo, K25 “Nhạn” theo lệnh điều động đã có mặt!Sau câu đấy, giọng nói của người đàn ông trung tuổi bên trong truyền ra:⁃ Vào đi!Cánh cửa được mở ra, bước vào là dáng người thon gọn của 1 cô gái với gương mặt xinh đẹp đến mê mẩn phải mạnh.Cô đi lại phía người đàn ông trong quân phục màu xanh mà nghiêm mình tay chào quân đội.⁃ K25 “Nhạn” đã sẵn sàng tiếp nhận nhiệm vụ!Người đàn ông khẽ gật đầu 1 cái rồi đi lại bàn làm việc của mình, lấy trong tập tài liệu ra 1 bức ảnh để lên bàn mà nói:⁃ Nhiệm vụ mật, cấp trên hạ lệnh cho cô tiếp cận người này vì nghi ngờ anh ta có liên quan đến 1 đường dây buôn vũ khí xuyên quốc giaCô tiến lại gần, đưa tay cầm bức ảnh lên, người đàn ông ở trong đấy cũng còn khá trẻ, ăn bận vest Tây sang trọng, đặc biệt gương mặt mang vài phần cuốn hút, từng đường nét như được tạo ra từ nghệ nhân tài giỏi, rất khó để thấy được 1 khuyết điểm nào.⁃ Thông tin về anh ta?⁃ Vũ Khải Huy, 35 tuổi, sở hữu khối tài sản đồ sộ. Hiện là Chủ tịch của khách sạn 5 sao bậc nhất ở tỉnh D - Ngự Thiên. Bên cạnh đó cũng nắm trong tay 1 số bất động sản, nhà hàng, quán bar. Sức ảnh hưởng của anh ta cũng có phần liên quan đến kinh tế nước nhà, thế nên nhiệm vụ này cần phải bí mật, không được để lộ sơ hở. Nếu như bị nghi ngờ, lập tức rút khỏi. Chuyên án này khá nghiêm trọng, tránh bứt dây động rừng.⁃ Tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ!Ông ta nghe vậy hài lòng gật đầu, với những thành tích đã lập được, ông khá là tin tưởng với quân của mình chỉ là ông không bao giờ ngờ được, có những chuyện luôn nằm ngoài dự tính. Sau đó lấy ra 1 phong thư rồi đưa cho cô:⁃ Đây là vé máy bay bay đến tỉnh D vào sáng mai, cấp trên đã chuẩn bị sẵn rồi. Tất cả mọi chi phí dù là ăn ở trong nhiệm vụ lần này sẽ được Bộ chi trả nên cô không cần phải lăn tăn điều gì.Cô nhận lấy phong thư rồi khẽ mỉm cười:⁃ Chỉ sợ họ không chịu được độ chi tiêu của tôi thôi.⁃ Đừng lo, hoàn thành nhiệm vụ cô xứng đáng được nhiều hơn thế nữa.⁃ Vậy được, nếu không còn gì tôi trở về để chuẩn bị.⁃ Để đảm bảo an toàn trên Bộ sẽ phái thêm 1 người đến hỗ trợ cô. Quá trình hoạt động vẫn luôn sử dụng biệt danh “Nhạn”.Cô nghe vậy khẽ gật đầu:⁃ Cảm ơn!Nói rồi, cô cũng quay người trở ra ngoài nhưng đi đến cửa thì ông ta lại lên tiếng:⁃ Đông Nghi!Cô sau đó cũng khựng bước mà ngoái mặt lại nhìn, ông ta tiếp lời:⁃ Xong nhiệm vụ này tôi sẽ kiến nghị lên trên thăng quân hàm cho cô. Mặc dù không được công khai, nhưng ít ra cũng là sự động viên cho thành tích mà cô đã nỗ lực lập được.Đông Nghi nghe vậy chỉ khẽ cười 1 cái rồi quay đi, có vẻ như việc mà cấp trên cô vừa nói đối với cô chẳng quan trọng. Ngày cô chính thức ở trong ngành, trải qua những đợt huấn luyện, cô đơn thuần chỉ là muốn tìm ra kẻ đã sát hại ba mẹ mình. Có chức có phận cũng được, mà không cũng được, cô không hề để tâm đến.******Khách sạn Ngự ThiênHôm nay quan khách ở đây đông đúc đứng quây lại ở phòng ăn, Đông Nghi kéo chiếc vali bước vào quầy lễ tân nhận phòng rồi tiện miệng hỏi:⁃ Hôm nay ở đây, có chuyện gì vậy?Nghe thế, nữ lễ tân liền niềm nở trả lời:⁃ À, hôm nay Chủ tịch của chúng tôi đích thân xuống bếp để trổ tài nấu nướng ngay trước mặt Quan khách cho mọi người cùng thưởng thức miễn phí đấy ạ!⁃ Vậy sao?⁃ Dạ, nếu Quý khách có thời gian hãy lại đó thử. Chủ tịch của chúng tôi rất ít khi mới xuống bếp, nhưng anh ấy thật sự nấu rất ngon!Đông Nghi nghe vậy mỉm cười gật đầu, sau đó kéo theo hành lý của mình đi lại phía phòng ăn.1 mùi hương thơm thoảng lan toả cả không gian, tiếng mỡ rán xèo xèo vang lên kích thích dạ dày, cô buông chiếc vali ra rồi len qua đám người đấy mà tiến lên phía trước.Trước mắt lúc này là 1 bàn bếp di động được trải dài, trên đó vô vàn gia vị và thực phẩm, thứ đáng nhìn hơn vẫn là người đàn ông trong chiếc áo sơmi cùng quần âu có quân thêm 1 chiếc tạp dề, gương mặt chuẩn tỉ lệ vàng khiến bao cô gái ở đây cũng chăm chú nhìn.Cái dáng vẻ nghiêm túc làm việc, ánh mắt mang vài phần tâm huyết, bàn tay dẻo dai liên tục chuyển động, dường như anh không quan tâm đến tất cả người đang ở đi, bản thân như rơi vào 1 thế giới của riêng mình. Cẩn thận từng chút hoàn thiện và bày biện ra món ăn đẹp mắt.Quan khách lúc này không ngừng trầm trồ:⁃ Thơm quá!⁃ Anh ấy khéo tay thật, nhìn thôi đã thấy ngon mắt rồi, ăn vào chắc không cưỡng lại được mất!⁃ Cực phẩm như vậy đã xuống bếp nấu thì đắng cay, mặn ngọt thế nào nhất định tao cũng sẽ ăn ngon.Lúc này, Vũ Khải Huy - Chủ tịch của khách sạn 5 sao bậc nhất này lại nhàn nhã cởi chiếc tạp dề ra, không nói 1 lời nào nữa mà quay đi.Nhưng lúc đấy, Đông Nghi bước đến nhìn món ăn mà anh vừa làm xong lên tiếng:⁃ Nếu không nhầm thì đây là Pie bò Wagyu Anh, 1 phần của nó được bán với giá 15.900 USD. Mặc dù là tôi chưa thử nhưng tôi có thể chắc vị của nó không thể giống được với so với Đầu bếp ở đó làm ra được. Nhìn bề mặt của thịt bò là thấy thời gian nướng thịt lâu hơn khiến thịt sẽ dai hơn và không còn giữ lại được mùi vị đặc trưng của nó.Câu nói ấy khiến anh bỗng khựng bước, sau đó quay người lại nhìn hướng thẳng đến cô, mà Đông Nghi cũng không ngần ngại đối mặt với anh khẽ cười:⁃ Nếu anh đã chọn việc nấu ăn trước mọi người như vậy chắc không tự ái khi có người ý kiến về món ăn của mình chứ?Anh nhìn cô 1 hồi, sau đó vẫn không nói gì mà đi lại, đưa tay cắt 1 miếng nhỏ mà đưa lên miệng mình ăn thử. Quả thật Đông Nghi nói không sai, bò có phần dai và mất đi mùi vị gốc của nó.Anh buông dĩa xuống bàn sau đấy bình thản cầm cái đia đó gạt luôn món ăn đấy vào thẳng thùng rác khiến mọi người ở đây tròn mắt. Nhất là sau khi nghe cô nói cái giá của nó càng khiến họ cảm thấy tiếc nuối.Huy lúc này cũng quay người đi, anh tiện với lấy tờ giấy mà lau bàn tay của mình.Người trợ lý của anh vội vàng theo sau chân:⁃ Chủ tịch, anh đừng để ý đến lời của cô ta, người như cô ta làm sao hiểu được những thứ này.Huy đưa tờ giấy vừa lau cho trợ lý của mình cầm, nét mặt vẫn bình thản tiến về phía trước:⁃ Người mà chỉ nhìn qua là biết sai sót ở đâu, dám lên tiếng chỉ ra nó thì không phải tầm thường. Điều tra cô ta xem đến đây với mục đích gì!⁃ Tôi biết rồi, tôi sẽ làm ngay!Ps: Câu chuyện này viết bằng trí tưởng tượng cá nhân, không đụng đến bất cứ tổ chức chính quyền nào. Nó hoàn toàn là hư cấu và rất hư cấu nên chúng ta đọc để thư giãn chứ không phải soi mói so sánh với thực tế.CE nghĩ thế nào nếu nữ 9 là cảnh sát đặc vụ còn nam 9 lại là ông trùm đột lốt 1 doanh nhân?Ngày mai trong nhóm sẽ lên chap đầu tiên, phí vào vẫn 50 kha nhé mng. Mng vào sớm hưởng quyền lợi sớm đc đọc luôn ngoại truyện ko phải chờ đợi như bên ngoài.Trong nhóm thì đầy đủ gia vị, chém hoa quả các loại luôn, lại có ngày 2c trong tuần nữa, ngại j ko vào.

nguyennhatthuong 36 chương
Mộ Tình 558
Mộ Tình

Nữ chính là bác sĩ ngoại khoa. Nam chính là bác sĩ pháp y. Cả hai được cấp trên điều đến một vùng núi kì lạ thực hiện công tác do thiếu hụt nhân lực. Liệu cuộc tình này có suôn sẻ hay không? Nếu tò mò thì vào xem rồi đánh giá cho tui nhá!!

Ph Linh 6 chương
''Hứa nhé''' 56
''Hứa nhé'''

 Giữa  những núi rừng mênh mông ấy lại có những bước đi đầy mệt mỏi của chàng thanh thiếu niên mới tuổi đôi mươi  vẫn cố gắng bước tiếp. Bỗng anh ta đứng lại, đôi mắt hướng về phía trước bắt gặp một cô nhóc. Đôi mắt  đầy tuyệt vọng bây giờ lại được thắp sáng  bởi một cô bé. Cô nhóc chạp 3 tuổi, với mái tóc xoăn ngắn mặc chiếc váy màu trắng. Đêm chưa tan hẳn, mọi thứ vẫn chìm trong làn sương mù. Những tia nắng sáng lọt qua đám mây chiếu vào nơi này, những ngọn gió làm bay tóc em. Chính thiên thần tóc xoăn ấy đã thổi bay những tàn dư của việc đi nhiều ngày của chàng trai. Cô bé đi những bước  đi nhỏ, tiền gần về chàng trai.  Tiếng nói phát ra từ đôi môi nhỏ của em:  - Anh thật sự có hạnh phúc không?

Dan 1 chương
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! 0
Thái Phó, Đừng Hòng Chạy!

Thái Phó, Đừng Hòng Chạy! Nhân vật chính: Hàn Viễn Quân Tuổi: 9(nhỏ) - 21(trưởng thành) Ngoại hình: cao 1m95, tóc đen dài, mắt hai màu đỏ - xanh dương, gương mặt góc cạnh không một góc chết, chân mày tướng, mũi cao. Tính cách: chiếm hữu cao, tàn bạo, quyết đoán, cẩn trọng Thân phận: con của tiên Hoàng Hậu, ngoại công là Trưởng Thái Y, gia gia là Quốc Công, Thái tử(nhỏ) Bạo Quân(trưởng thành)  Thẩm Thiên Lãnh Tuổi: 11(nhỏ) - 23(trưởng thành)  Ngoại hình: cao 1m83, tóc đen, mắt phượng mày ngài, gương mặt mang nét đẹp non nớt  của thiếu niên, dáng người nhỏ bé nhưng không kém phần khí chất thanh cao, tao nhã Tính cách: ôn nhu, hiền lành, khiêm tốn, thanh cao, chính trực, nhã nhặn  Thân phận: ngoại công là Trấn Quốc Đại tướng quân, gia gia là Văn Hầu Gia nắm giữ nhiều tài lực quốc gia    Thanh cao chính trực thụ x Chiếm hữu tàn bạo công

Sắc Dục. 0 chương
Ánh Dương Của Lòng Tôi 2.8K
Ánh Dương Của Lòng Tôi

Năm năm trước, cả trường- ai cũng biết đứa con gái bị câm như Ninh Vị Thủy cô là cục cưng nhỏ của ông chú đã tốt nghiệp nào đó. Cô đã yêu anh trong ngông cuồng ngạo nghễ, chấp nhận đánh đổi tất cả để sánh bước bên anh. Năm ấy, anh biến mất, cô đau đớn rời khỏi thành phố. Năm năm sau, cô gặp lại anh, gặp lại người đàn ông từng khiến mình tổn thương nhưng lại mong anh một đời an nhiên! ~ Năm năm trước, anh yêu cô điên cuồng, chết đi sống lại vẫn muốn được bên cô. Cuối cùng, vẫn phải tuyệt vọng rời xa ánh dương sáng của lòng mình. Năm năm sau cô trở về, anh tiến một bước đến, cô lùi một bước. Anh muốn tìm cô trả nợ nhưng chủ nợ lại không cần. Anh đau đớn kiếm tìm lại ánh dương của mình trong vô vọng. Liệu rằng, những người yêu nhau thực sự có thể trở về bên nhau? Không ai biết trước được, chỉ rõ, Ninh Vị Thủy vừa là giới hạn, vừa là chấp niệm, vừa là ngoại lệ, đời này kiếp này ngoài cô ra, tất cả đều chỉ là tạm bợ đối với Lê Khuynh!  

lexuanthuy 41 chương
Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ 1K
Chờ Ngày Hoa Sen Nở Rộ

Người ta thường nói tháng Sáu là mùa hoa sen nở đẹp nhất trong năm, thế nhưng trong hồ hoa sen của Hữu tướng phủ ngày hôm ấy lại nở rộ một đóa sen trắng yêu kiều, mỹ lệ nhất thế gian, khi đó đang là giữa tháng Năm. Nàng tự đặt tên mình là Tuyết Liên, ý muốn cả một đời này chỉ cần bình an sống qua ngày, nuôi dưỡng đứa nhỏ bé bỏng trên tay nên người, và chờ đợi vị công tử năm ấy cưỡi ngựa đi ngang qua hiên nhà, nói rằng nàng không cần phải chờ đợi nữa. Bởi chiến loạn đã không còn, muôn dân yên vui, thái bình thịnh thế, chàng đã đến để đón nàng về rồi đây. Ngỡ tưởng như mộng cảnh ngọt ngào suốt bao năm qua đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng sẽ từ từ hóa thành hiện thực, chẳng ngờ số phận đổi thay, con tạo xoay vần, đẩy nàng đến bên hố sâu của tuyệt vọng, mãi mãi chẳng có đường ra. Từ hố sâu trở về với ánh sáng, rồi lại từ hạnh phúc đến chín tầng mây bị hất thẳng xuống vũng lầy nghiệt ngã của số phận. Trong những gian nan gập ghềnh trắc trở đó, nàng đã lựa chọn hóa thành một đóa hoa sen, chôn vùi tuổi xuân thiếu nữ xuống dòng thác chảy trôi của số mệnh, mặc cho thân mình tan rữa trong bùn đất cô liêu. Tuyết Liên, một đường đã bước đi không thể quay trở lại, chúc nàng thượng lộ bình an.

Tửu Ca 11 chương
Vị Vua Không Ngai 332
Vị Vua Không Ngai

Trong những câu chuyện kể của xứ Volos, người ta thường nói rằng những kẻ tìm kiếm đến cái chết sẽ là những kẻ không bao giờ có thể chết dù hắn có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa. Trong khi đó, những người dùng cả đời để tha thiết tìm kiếm sự sống, tìm kiếm sự trường tồn cùng thời gian, thì sẽ là những người được ban cho cái chạm nhân từ của luân hồi. Và ở giữa hai lời nhận định đó, là một sự tồn tại mang tên Alexander Alexus, một cá nhân nằm ngoài cả sự sống lẫn cái chết. Nhưng liệu Alex có thoát được thứ gọi là số phận?

Key Vux 5 chương
TRÀ ĐÀO SỮA CHUA 1.1K
TRÀ ĐÀO SỮA CHUA

Nguyễn Huyền Chi - một con người vừa tự ti vừa nhút nhát, luôn luôn cô độc trong biển người. Bởi một số khúc mắc trong quá khứ, cô thu mình lại, dần dà lúc nào cũng cần chiếc khẩu trang và cặp kính cận. Không ai biết được cô lại là một tác giả mạng được cực kỳ yêu thích, là con mọt ngôn, là một con hủ.   Cậu - Nguyễn Lê Khánh Dương, một hotboy lạnh lùng bất cần, luôn trốn học, ngạo nghễ phóng khoáng.   Hai con người sống ở thế giới hoàn toàn khác nhau tưởng chừng như không có liên hệ nào với nhau nào như thế lại có ngày trở thành một cặp, điều này đã chấn động toàn trường, ai ai cũng cho rằng họ sẽ sớm chia tay. Nhưng họ đã nhầm, Nguyễn Huyền Chi và Nguyễn Lê Khánh Dương lại mảnh ghép lớn nhất của cuộc đời nhau.

duongthiensuong 14 chương
(Đạo Tình 3) Rơi Vào Tròng Hắc Đạo 210
(Đạo Tình 3) Rơi Vào Tròng Hắc Đạo

• Thời Diệp Noãn là một cô gái xuyên sách bí ẩn. Vốn không muốn chen chân vào cốt truyện chính chỉ muốn sống yên ổn cạnh người em Tùy Tâm. Nhưng sau cùng vì muốn cứu Tùy Tâm cô lao đưa mình vào nguy hiểm bị một vị lão đại ghim.   • Hắn rất đẹp, đẹp đến điên cuồng nhưng lại tà mị thâm hiểm, thủ đoạn tàn độc hơn bất cứ ai trên đời này.Trước giờ trên đời này chưa từng ai có thể làm hắn cảm thấy thú vị muốn có được. Vậy mà lại có người dám từ chối hắn, coi thường lời của hắn.   • Một cô nàng đang sống yên ổn bỗng lại rơi vào giới hắc đạo, rơi vào tay vị lão đại đứng nhất nhì Hắc Bang. Rốt cuộc thì cô sẽ ra sao, còn hắn có để cho cô sống không ?   • "Rơi vào tròng Hắc Đạo" là ngoại truyện do Agnes tự sáng tác vì hâm mộ "Đạo Tình". Truyện sẽ tự kể theo phong cách cốt truyện của Agnes, nhân vật chỉ mang tính chất hư cấu không mang hàm ý khiêu khích - tôn giáo - khiêu dâm

AgnesViy 1 chương
Đường xuống Địa Phủ 1.1K
Đường xuống Địa Phủ

Hành trình của những linh hồn về Địa Phủ. Câu chuyện của những khám phá và khát vọng.

Bảo Bình 7 chương
Em đã thấy mình may mắn... 1K
Em đã thấy mình may mắn...

Giữa triệu triệu tỷ tỷ người, gặp được một người có thể nhìn thấy nhau, thật vui. Giữa cuộc sống xô bồ, gặp được người có thể thấu cảm, thật biết ơn. Giữa lợi danh, thật giả của đời, gặp được người có thể nhắn tin thăm hỏi, động viên, thật ấm áp. Em đã thấy mình may mắn...

Bảo Bình 5 chương
HẠNH PHÚC TRONG BÙN LẦY 7.9K
HẠNH PHÚC TRONG BÙN LẦY

Bộ Truyện "HẠNH PHÚC TRONG BÙN LẦY" là một bộ truyện do tác giả Khánh Vi sáng tác. Thể Loại: Ngôn Tình, Thực Tế, Ngọt Sủng. Mong được mọi người ủng hộ!

Khánh Vi 32 chương
Hạnh Phúc Muộn 2.9K
Hạnh Phúc Muộn

Bộ Truyện "Hạnh Phúc Muộn" là một bộ truyện do tác giả Khánh Vi sáng tác. Thể Loại: Ngôn Tình, Lãng Mạn, Tiểu Thuyết. Mong mọi người ủng hộ!

Khánh Vi 29 chương
Biển Và Em 4K
Biển Và Em

Cô là một họa sĩ tự do, cô thích bầu trời, thích hoa và đặc biệt là biển.Một lần, cô gái bé nhỏ ấy vô tình bị một chiếc xe đi sai quy định đâm trúng. Những bức tranh trên tay cô bay tứ tung lên bầu trời. Những bức tranh mà cô trân quý nhất, những bức tranh mà thậm chí cả đời chưa chắc cô đã mang nó ra cho một ai khác xem cả.Một trong số đó đã bay trúng cửa kính ô tô của anh - một tổng tài trẻ tuổi mà tài năng. Và đó cũng là bức tranh cô tâm đắc nhất. Một bức tranh vẽ biển và hoàng hôn. Bức tranh đẹp dính vào cửa kính ơi tô như làm nhẹ lòng đi trong anh - người đang đau đầu trong đống giấy tờ. Anh đi xuống xe, nhìn gương mặt cô gái vừa bị đâm chết mà vô tình khiến tim đập chậm một nhịp.Vì lần đó mà anh quyết định chờ đợi tình yêu của một người vốn đã hồn bay phách lạc...Lưu ý: Mọi nhân vật, tên gọi, đất nước... trong truyện đều là hư cấu, không có dụng ý khích bác, đả kích hay xúc phạm đến các cơ quan chính trị hay tôn giáo.  

Kanzania Miru 30 chương
SIÊU ẢNH 16.5K
SIÊU ẢNH

Tên truyện: SIÊU ẢNH Thể loại: Tình cảm, Hiện đại, Viễn tưởng. Đối tượng độc giả: 13+ Văn án: Đổng Khiết nghĩ rằng cô chỉ là nhân viên văn phòng bình thường. Cô không có nhiều bạn bè nhưng rất cởi mở. Tính khả ái thường mang lại khá nhiều phiền phức vì cánh nam giới trong công ty luôn bám lấy cô khi có cơ hội và các đồng nghiệp nữ thì lại ganh tỵ vì cô chịu trách nhiệm lưu trữ những hồ sơ cơ mật nhất của công ty. Nhưng cô tuyệt nhiên không để ý đến điều này. Vào ngày giỗ của ba – Bạch Lạc Minh, cô đến tham quan khu cồn cát. Trong dịp này, người quản lý trao phong thư bí mật được gửi theo lời ủy thác của ba cô. Đổng Khiết vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì tình cờ cô gặp lốc xoáy và được một người đàn ông lạ mặt cứu giúp. Một thời gian sau, cô gặp lại người đàn ông đó với tên gọi Đường Tử Khiêm. Và càng oái ăm hơn khi cô có thể gặp được ba cô khi nhìn và mắt người đàn ông này. Và từ đây cô đã chủ động tiếp cận anh nhằm mong muốn tìm hiểu sự thật về cái chết của ba cô - một nhà nghiên cứu và lập trình công nghệ. Sự việc trở nên rối rắm hơn khi cô dần phát hiện ra không thể khống chế lại tình yêu ngày càng trỗi dậy của anh dành cho cô. Liệu Đổng Khiết có thể tìm ra sự thật trước khi sập vào bẫy tình hay không? Liệu cô có thể tìm ra được thận phận của chính mình. Hay để số phận cuốn đi.  Mời các bạn cùng theo dõi.

Jemi 76 chương
Mành Chỉ Đỏ 24.3K
Mành Chỉ Đỏ

Năm xưa chàng đã buộc vào tay người con gái ấy một sợi chỉ đỏ, thề nguyền rằng suốt đời suốt kiếp ở bên, mãi mãi không chia lìa. Chàng còn từng hứa sẽ tự tay dùng những sợi chỉ ấy may cho nàng một bộ giá y lộng lẫy, để nàng trở thành tân nương đẹp nhất trong lòng chàng. Nhưng tấm áo ấy nay đã nơi đâu, hay chỉ còn chút vải vụn của những đêm vương vấn mối tơ lòng? “Uyển Nhi, mùa Xuân đến, ta sẽ dắt nàng đi ngắm xuân hoa thu nguyệt, khi Hạ về, ta sẽ cùng nàng cưỡi lên khoái mã Tiểu Hồng, đạp vó ngựa giẫm lên cỏ xanh khắp vùng bình nguyên rộng lớn. Rồi Thu sang, đôi ta sẽ cùng dạo chơi trên cầu Ô Thước, thả đèn hoa đăng, lặng ngắm những vì tinh tú tỏa sáng trên bầu trời Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành. Đêm đông buốt giá, ta và nàng sẽ trở về đỉnh Tuyết Vân Sơn, cùng ủ một vò Vạn Mộng túy, chôn dưới gốc bồ liễu ngoài cửa viện Nghinh Uyên. Nàng muốn đi đâu, muốn làm gì, ta sẽ đều theo nàng. Chỉ mong cầu rằng nàng không bỏ lại ta bơ vơ lạc lõng giữa chốn hồng trần cô quạnh.” “Ta trước giờ chưa từng phụ nàng, tất cả những điều ta làm, đều là vì nàng, hơn tất cả, là vì trái tim một lòng một dạ si mê người con gái quan trọng nhất đời ta.” “Thiếp không còn là Uyển Nhi của chàng, chàng cũng chẳng còn là Lục lang của thiếp. Duyên đôi ta đã cạn, hà tất phải níu giữ để làm khổ đời nhau. Qua đêm nay, ân ái một đời, lời thề nguyền dưới trăng, mãi mãi không phụ bạc, hãy để lại sau lưng, chìm vào dĩ vãng. Ngày mai, khi mặt trời ló rạng lên cánh cung đen tuyền nơi Ám Hà Cung, hai ta sẽ là hai người xa lạ, dù có gặp nhau, cũng chẳng mảy may vướng bận.” “Lục lang, chàng không phụ thiếp, nhưng thiếp đã phụ chàng. Đoạn tình duyên kiếp này, thiếp đành phải nợ chàng mà thôi…” Truyện thuộc hệ liệt tam bộ khúc gồm (Nửa Kiếp Sum Vầy, Hai Kiếp Ly Tan - Mành Chỉ Đỏ - Oán Ca) Độ tuổi giới hạn: Không giới hạn

Tửu Ca 48 chương
Dù Cho Trời Có Sập 7.8K
Dù Cho Trời Có Sập

Tên truyện: Dù Cho Trời Có Sập Thể loại: Ngôn Tình Đô Thị, Trường Học, Tình Yêu, Mối Tình Đầu. Nhân vật: + Vũ Như Băng: Học giỏi, thông minh, xinh đẹp, đáng yêu, sở thích của cô là viết tiểu thuyết, viết tiểu thuyết lại hay, chỉ là quan điểm của cô về mọi thứ có lẽ khác với mọi người , lớn lên trong một gia đình giàu có, có tiếng, ở trường cũ cô đã vô tình tạo cho mình tai tiếng nên buộc phải chuyển đến trường mới, ở đây cô đã gặp cậu. + Nguyễn Phú Nguyên: học sinh cá biệt của trường, chơi bóng rổ giỏi, giàu, tình cờ ông trời đưa đẩy làm sao anh lại là độc giả của tiểu thuyết cô đang viết. Rất hay tạo nghiệp=)) Văn án: Vũ Như Băng là con gái của Vũ Gia quyền thế giàu có, là con một cho nên có thể nói cả thế giới dường như được đặt trọn lên đôi vai nhỏ nhắn của cô. Chính sự kỳ vọng quá mức của gia đình là điều mà cô không thể chịu đựng được. Nhiều lúc cô muốn gục ngã... Cô luôn cố gắng cho tương lai, cũng là cố gắng cho sự kỳ vọng đó, cố gắng không làm cho bố mẹ thất vọng. Vì thế cô được xem là một tài nữ, một thiên kim, một nữ thần hoàn hảo mà nhiều người muốn noi theo. Thế mà bắt đầu thời cấp ba áo trắng không bao lâu, thế giới trong cô và sự kỳ vọng của bố mẹ dường như sụp đổ. Cô không còn được yêu thương như ngày nào. Thật ra cũng không hẳn mà đúng hơn là cô bị ghim rồi. Cô bị quản lý chặt hơn, có chút khắc nghiệt hơn. Sự việc đáng xấu hổ, mất danh dự ở trường học mà cô gây ra, bố mẹ và dòng họ phải dùng nhiều cách để che đậy. Chuyện này tốn cũng không ít công sức. Dùng tiền và quyền thế, mọi chuyện cũng xem như là ổn thỏa.  Vì tai tiếng ở trường, cô phải chuyển đến một ngôi trường mới. Chuyện cô chưa đầy một học kỳ đã chuyển trường. Không vì chuyện gia đình thì là chuyện gì? Người ngoài cũng không biết, trừ phi điều tra đến cùng. Điều này khiến cô bị dính vào một số tin đồn nhỏ nhặt ở trường mới. Thời cấp ba áp lực vô cùng, nhưng còn phải đối mặt với biết bao nhiêu thứ như vậy, cô thật sự không chịu đựng được nữa rồi. Cô đã làm gì sai chứ mà thời cấp ba trong cô lại oan nghiệt thế kia. Mới nhập học không lâu đã có chuyện, gia đình vì thế mà khiến cô không xem họ là gia đình nữa rồi, phải chuyển trường mới, không ngờ ở đây lại bị ức hiếp lần hai, thậm chí còn phức tạp hơn. Bị cô lập và ức hiếp lần này, cô vẫn phải nhịn và dè chừng mọi thứ từng chút một... Không phải cô sợ những người trong trường mà là sợ chính gia đình của cô. Ngày đầu bước vào trường mới đã gặp oan gia, cô không biết là hắn lại là độc giả mà gần đây cùng cô tranh luận bởi các chương truyện mà cô viết. Thế giới áp lực và mệt mỏi, chỉ mong tìm được người có thể lắng nghe, bên cạnh cô lúc cô cần, bên cạnh cô lúc cô cảm thấy trống vắng nhất. Số chương: khoảng 165 chương

Trở về đầu trang