Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

Bộ lọc

Mặt Nạ Bạc 150
Mặt Nạ Bạc

"Hắn giết người với tốc độ nhanh như cắt, mạnh mẽ và quyết đoán như đại bàng, lẩn trốn và ẩn thân còn hơn cả sói.  Hắn lạnh lùng và tàn độc với lũ quan ăn trên ngồi trốc, khinh thường kẻ giàu có bủn xỉn, nhưng không bao giờ lạm sát người vô tội. Luôn xuất hiện với chiếc mặt nạ cười bí ẩn cùng mái tóc bạc. Cũng vì thế mà thám tử lừng danh Nguyễn Minh Khang đặt cho hắn biệt danh Mặt Nạ Bạc, sát thủ đệ nhất Đông Thành." Trích Nhật Báo Đại Nam, số 25, xuất bản ngày 29 tháng 5 năm Thiên Đế thứ mười hai. (Tất cả bối cảnh, nhân vật, địa danh trong trong truyện đều là giả tưởng do tác giả tự nghĩ ra, không liên quan đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào.) Mở Đầu Buổi trưa hè nắng nóng, cạnh bờ ao trước sân nhà, hai người đàn ông một già, một trẻ đang ngồi đánh cờ. Người thanh niên ăn mặc chỉnh tề, ba lô để dưới chân, ông lão thì xuề xòa trong bộ quần áo nông dân, tay phải bận mân mê tờ báo trên bàn. Trong lúc đợi hết lượt đi của người trẻ tuổi, ông cụ thản nhiên cầm điếu cày lên rít một hơi thuốc lào. “Ông già, từng này tuổi rồi mà ông vẫn còn chứng nào tật nấy à... hự...” Còn chưa nói xong hết câu, cả người anh ta bỗng nhiên bị bắn về sau hơn ba mét, bật nhào cả ghế xuống. Vừa lồm cồm bò dậy định mắng một câu, nhưng thấy nét mặt của ông lão, anh ta vội vàng cười trừ: “Sư phụ, con lỡ lời thôi mà, lần sau nhất định sẽ không như thế nữa đâu, người yên tâm.” “Hừ, phản ứng nhanh trước cú đấm của ta như vậy, xem ra chiến trường đã huấn luyện anh rất tốt.” Ông cụ đưa mắt xuống khuỷu tay trái vừa đỏ lên vì đỡ đòn của hắn, nghiêm nghị nhận xét. Trước ánh nhìn của ông, người học trò chỉ có thể khiêm tốn cúi mình, chắp tay vái một lạy:“Nhờ công sư phụ dạy dỗ cả đấy, đệ tử nào dám so đo. ”Hắn dựng ghế lên ngồi, tay trái nhẹ nhàng lấy một ít thuốc châm lên điếu cày. “Anh chỉ được cái lẻo mép là nhanh thôi. Bàn chuyện chính đi, hôm nay anh tính từ biệt tôi phải không? Anh quyết định đi đâu?” Người thanh niên không nói gì, chỉ cầm điếu cày lên rít một hơi, rồi nhìn thẳng về phía ông cụ hỏi: “Khói thuốc lào có thể làm dịu đi nỗi đau phải không sư phụ?” Ông lão im lặng, cầm tờ báo trên bàn lên rồi lặng lẽ quay mặt về phía ao. Người thanh niên cũng chẳng nói lời nào, nhẹ nhàng đứng dậy xách ba lô bước về phía cánh cổng, nhưng chân anh ta bỗng khựng lại, phải mất một lúc anh ta mới cất tiếng lên: “Con đi đây sư phụ.” Ông cụ vẫn im lặng ngồi đọc báo, người thanh niên thở dài bước đi. “À phải rồi sư phụ, nghe nói người đã nhận một tiểu sư đệ nữa, con hy vọng thầy đừng để số phận thằng bé giống như con.” Lúc nói xong thì bóng dáng anh ta cũng biến mất. Ông cụ đặt tờ báo xuống bàn, hốc mắt hơi đỏ lên. Nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất, tay người sư phụ khẽ run rẩy. Trong hình là một kẻ đeo mặt nạ trắng với nụ cười như có như không, cùng với mái tóc bạc vừa lạnh lùng lại bí ẩn, dưới khung ảnh là một dòng chữ màu đỏ: “Sát thủ bí ẩn xuất hiện ở Đông Thành, Mặt Nạ Bạc.”

Nam Chính Không Theo Nguyên Tác. 204
Nam Chính Không Theo Nguyên Tác.

Tác phẩm: Nam Chính Không Theo Nguyên Tác. Thể loại:  Ngôn tình, xuyên văn, cùng làm ruộng, quan hệ vợ chồng trá hình, cùng nhau lớn lên, chữa lành. Lâm Minh Hà chết sau đó xuyên vào thế giới của cuốn tiểu thuyết Ánh Sáng Của Chàng Hoa, sống dưới thân phận người vợ đầu tiên của nam chính, kết cục của người này vô cùng thảm hại. May mắn khi xuyên vào cô được quyền hoạt động thoải mái mà không bị ràng buộc, chỉ là không được phép xen vào tuyến tình cảm của nam nữ chính. Chứng kiến cuộc sống khốn khổ của nam chính lúc nhỏ, Lâm Minh Hà quyết định thay vì làm vợ cô sẽ thành chị gái của nam chính, nào ngờ nam chính không đi theo nguyên tác, ánh mắt nhìn cô rất khác thường khiến Lâm Minh Hà sợi hãi. Nam chính không đi theo nguyên tác cô sẽ chết! Tóm một câu: Thỉnh nam chính ngươi hãy đi theo nguyên tác đi, ta chỉ muốn làm chị gái của ngươi mà thôi, ngươi đừng xem ta là vợ ta sẽ chết đó! ---Lịch đăng chương mỗi ngày trừ chủ nhật.

An Ca 4 chương
Long Thiên Quân 1.1K
Long Thiên Quân

Một chàng trai vô tình bị lạc vào một thế giới kỳ lạ. Nơi anh là tầng lớp thấp nhất của xã hội và hành trình đứng dậy đòi quyền bình đẳng và giải phóng giai cấp bản thân. Theo bước chân anh chàng trên hành trình chinh phục thế giới là những câu chuyện về tình yêu, sự toan tính chính trị, tình người. 

Tzero 17 chương
Hệ Thống Tu Tiên Môn Phái Chưởng Môn 474
Hệ Thống Tu Tiên Môn Phái Chưởng Môn

Trương Tiêu Nguyên là một người xuyên việt đến từ Địa Cầu, trở thành chưởng môn của một môn phái tu tiên có tên là Thanh Linh Tông, thức tỉnh hệ thống. Tu tiên đồng thời dẫn dắt môn phái lớn mạnh, đưa Thanh Linh Tông trở thành Linh Tiêu thế giới lớn nhất môn phái, thậm chí trở thành chư thiên vạn giới lớn nhất thế lực.

Ước nguyện sao băng 5.3K
Ước nguyện sao băng

Hai con người, hai thế giới nhưng lại chung một số phận cô đơn, lạc lõng không người thân để nương tựa. Nhờ một lời ước vào đêm mưa sao băng, họ được gặp nhau, quen nhau cùng nhau chiến đấu và phát triển bộ lạc của mình. Trong quá trình từ quen biết đến thân thiết như tri kỷ rồi phát triển thành người yêu, hai người đã trải qua nhiều sóng gió trắc trở bị người hãm hại, những nguy hiểm từ thiên nhiên và các bộ lạc khác nhưng cuối cùng thì họ vẫn vượt qua được tất cả để đến với nhau. Một vài đoạn trích ngắn: ~ Thanh đang di chuyển tìm đường ra khỏi khu rừng. Bỗng nhiên, Thanh nghe tiếng gầm của hổ gần đây. Cậu nhanh chóng cầm một thanh đao trong không gian ra để chuẩn bị chiến đấu. Tuy Thanh cảm thấy hơi đáng sợ vì đây là lần đầu tiên có một con hổ hoang dã không hề giống với mấy chú hổ trong sở thú ở rất gần cậu như vậy. Vì tò mò muốn biết đã xảy ra việc gì và vì cậu nghe loáng thoáng tiếng người nào đó đáng hét lên gần đó nên Thanh cẩn thận phân biệt xem tiếng gầm phát ra từ đâu, cậu từ từ di chuyển lại khu vực đấy thì thấy một con hổ đang vật lộn với một ai đó. Người con trai ấy tay cầm một ngọn giáo bằng đá đang chiến đấu với con hổ đó và anh ta đã có nhiều vết thương trên người.  Đây là người đầu tiên Thanh gặp được sau hai ngày lăn lộn trong rừng. Thanh định đến giúp đỡ anh ta sau đó thì hỏi thăm tình hình thế giới này luôn. Cậu chỉ vừa mới quyết định xong thì cuộc chiến giữa một người một hổ cũng đã đi đến giai đoạn kết thúc. Điều bất ngờ đã xảy ra, người đó đã đánh thắng con hổ tuy nhiên người đó cũng bị thương khá nặng. Thanh thấy anh ta ngã xuống, cậu không thể làm ngơ được nên đã đi đến gần đó xem xét. Sau khi kiểm tra vết thương, cậu lấy một ít bông băng, vải và thuốc sát trùng mà cậu mang theo trong balo ra. Thanh đang định giúp đỡ anh ta băng bó vết thương thì bỗng nhiên anh ta đã bật dậy, tay kẹp cổ cậu và tra hỏi với vẻ mặt hung ác: “Này tên lạ mặt kia, ngươi là người của bộ lạc nào hả? Nói mau ngươi có phải là nô lệ bỏ trốn của bộ lạc khác không?” Thanh tức muốn ói máu mà mắng người kia: “What? Anh nói ai là nô lệ hả tên kia? Anh có thấy nô lệ nào đẹp như tôi không? Tôi là một công dân tốt của thành phố đấy biết chưa? Tôi còn đang tính giúp anh băng bó, anh còn cho tôi là nô lệ hả?” Khi mắng anh xong, cậu vẫn còn chưa hết giận nên cậu liền gặm một gặm trên cánh tay của anh và kết quả là một hàng dấu răng nhỏ xinh xuất hiện trên cánh tay anh. Vì quá đau và cũng đang mất sức cộng với mất máu nhiều từ nãy giờ nên sau khi nghe lời phủ nhận của cậu, anh mới yên tâm ngất đi. Thanh đang chuẩn bị cắn thêm mấy phát nữa thì phát hiện sự kìm kẹp trên cổ mình đã biến mất nên nhanh chóng xoay người lại tìm anh. Sau khi thấy anh đã ngất đi và té ngã xuống đất, Thanh tính bỏ đi rồi vì còn tức chuyện bị nghi ngờ nhưng mà lương tâm của cậu không cho phép nên mới cúi người xuống đỡ anh lên rồi nói thầm: “Thôi được rồi, xem như tôi đây xui xẻo đi. Khi không bị anh bảo là nô lệ gì đó, nhưng tôi đây tốt bụng không để ý mới giúp anh lần này đó. Haizz…” Đây là cuộc gặp gỡ đầy ấn tượng của hai người. ~ Khang cầm một bó hoa cúc dại được gói lại bằng lá sen đưa đến trước mặt cậu, khuỵu một đầu gối xuống và nói ra câu nói mà anh đã lặp đi lặp lại hơn ngàn lần ở trong lòng:  “Thanh, tôi thích em.” Thanh rất vui vẻ nhưng cậu muốn trêu anh một chút nên ra vẻ từ chối lời tỏ tình của anh:  “Ừ, nhưng rất tiếc… tôi không thích anh.” Khang nghe xong thì như bị sét đánh ngang tai vậy, vẻ mặt buồn tủi như chú cún bị bỏ rơi, mắt đỏ hoe như sắp khóc đến nơi. Tay cầm bó hoa của anh run rẩy, anh cố giữ bình tĩnh, giọng nghẹn ngào hỏi cậu:  “Vì sao vậy? Lúc trước em đã nói thích anh mà. Em còn nói đợi anh tỏ tình xong chúng ta sẽ chính thức thành một đôi, em còn hứa sang năm sẽ làm lễ kết thân với anh nữa. Em… còn nhớ không? Em có giận anh điều gì hãy nói cho anh biết anh sẽ sửa đổi mà.” Thanh thấy anh bị dọa nên không dám đùa giỡn nữa. Cậu nở nụ cười thật tươi rồi đưa tay cầm lấy bó hoa và trao lại cho anh một cái vòng cổ cậu mới làm bằng lá cây dai và nói: “Đồ ngốc. Tôi không thích anh, đơn giản là vì … tôi yêu anh. Hiểu chưa, bạn trai ngốc của tôi.” Khang vứt bỏ vẻ mặt buồn bã khi nãy mà lao đến ôm người yêu của mình vào lòng, nhấc bổng cậu lên xoay mấy vòng: “Cảm ơn em. Anh cũng yêu em.” Thanh cười thật tươi trong lòng bạn trai mình và trả lời anh: “Ừ. Em biết rồi. Bạn trai của em.” Hai người cứ ôm nhau như vậy rất lâu. Trên bầu trời, những ngôi sao dường như toả sáng hơn bình thường, đâu đó bên tai là những hợp âm của các loại côn trùng, những ngọn cây đang khiêu vũ trong gió, tất cả mọi thứ dường như đang gửi lời chúc phúc cho cặp đôi trẻ này theo cách riêng của mình. ~ Khang đang chiến đấu với một con lợn rừng thì thấy Thanh đang chuẩn bị lại gần đây giúp mình nên lên tiếng ngăn cản cậu: “Thanh, chạy mau đi. Ở đây nguy hiểm lắm.”  Thanh không muốn rời khỏi nên cậu cố khuyên Khang tin tưởng mình có thể giúp đỡ: “Khang tập trung đi, em sẽ không mạo hiểm đâu. Yên tâm đi, chúng ta nhất định có thể sống sót. Nhất định. Anh hãy tin em. Em có một kế hoạch giúp chúng ta, anh phải nghe thật kỹ nhé.”  Thanh vừa thận trọng di chuyển đến gần khu vực chiến đấu vừa nói kế hoạch của cậu cho anh: “Khang giờ anh hãy cố hạn chế phạm vi hoạt động của nó. Khi nào em hô tránh ra, anh nhất định phải nhanh chóng lôi hai cái sừng của nó xuống đất và tránh sang một bên nhé.”  Khang cuối cùng cũng đồng ý với cậu: “Được. Anh tin em nhưng em nhất định phải cẩn thận đấy.”  Thanh gật đầu đáp ứng: “Ừ, anh yên tâm, em sẽ cẩn thận.”  Sau đó, Thanh nhanh chóng chạy đến nơi chiến đấu và trên tay cậu đột nhiên xuất hiện một cây đao hàng thật giá thật. Cậu nhắm chuẩn thời cơ rồi bỗng hét lên: “Khang anh mau tránh ra.”  Khang nghe vậy thì bằng bản năng sinh tồn anh đã nhanh chóng lách mình ra khỏi đó và khiến con mồi đi vào tầm ngắm chuẩn của cậu. Phập… một tiếng, thời gian như ngừng lại, lợn rừng cũng đứng yên, Thanh và Khang cũng giữ yên tư thế. Hai người đang chờ đợi, chờ đợi lợn rừng ngã xuống, rất may họ đã đợi được rồi. Vì thanh đao của Thanh đã đâm thẳng vào điểm yếu của nó ở trên đỉnh đầu nên nó đã gục ngã. Hai người vừa mừng vừa lo sợ mà ôm nhau và trao nhau những nụ hôn nhẹ nhàng để giải tỏa nỗi sợ hãi, lo âu vì phải đối mặt với sinh tử.

Võ Thuỷ Vy 28 chương
Ma Vương tái sinh thành thường dân hắc ám 6.4K
Ma Vương tái sinh thành thường dân hắc ám

Tôi sinh ra với ma lực chết chóc, mất tất cả và trở thành trẻ mồ côi. Đây là sự ban phước, hay lời nguyền? Tôi không biết, cũng không muốn tìm hiểu, bởi vì tôi đã quen với nó. Cuộc sống của tôi sẽ mãi như thế, nếu như cậu không xuất hiện và làm thay đổi tất cả. Để bảo vệ cậu, tôi sẵn sàng làm tất cả mọi thứ, kể cả trở thành kẻ tàn ác nhất. Bởi vì cậu chính là người bạn đầu tiên của tôi. P/S: Nếu các bạn có những khoảng thời gian vui vẻ khi đọc truyện của mình, hãy để lại một like và một bình luận. Điều đó sẽ tạo động lực rất lớn cho mình. Trân trọng cảm ơn.

LzmasD 27 chương
Trở về đầu trang