Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ & thư giãn trên TinhQuan.COM. Các bạn muốn nạp xu & mua truyện xin vui lòng liên hệ Zalo: 096.126.5896 hoặc Fanpage FB Tinh Quán Truyện. BTV online 24/24h. Nạp xu xong sẽ có link đọc full ngay ạ !. Tác giả có truyện hoàn thể loại ngôn tình đã có 3000view vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để đăng ký quảng cáo truyện ạ !. Tác giả đăng tự do có thể tạo tài khoản & đăng truyện ngay ạ. Tác giả tự do có thắc mắc nào vui lòng liên hệ Fanpage Tinh Quán Truyện để được giải đáp ạ !. Trân Trọng !

KHAI TRƯƠNG DỊCH VỤ WEBSITE:

Dịch Vụ Website: Website giới thiệu dịch vụ, sản phẩm giá chỉ từ 2.900k. Vui lòng liên hệ qua SĐT, ZALO: 096.126.5896 Hoặc Facebook: Đoàn Văn Hùng
Dưới Tán Hoa Tử Đằng (PMĐTY - phần 1)

Dưới Tán Hoa Tử Đằng (PMĐTY - phần 1)

4.78/5 (9 đánh giá)
  • 68
    Chương
  • 13.5K
    Lượt Xem
  • 22
    Yêu thích
  • 24
    Theo dõi
  • 6
    Bình luận
  • 2
    Đề cử
Giới Thiệu

Đánh Giá

Danh Sách Chương (68) - Nạp Xu Hoặc Xem Hướng Dẫn Tại Đây !

Trở Về Tulipa 3.3K
Trở Về Tulipa

Những truyện kể từ Silverdream Truyện Trở Về TulipaThể loại: Tình cảm, tranh đấu, bi-hàiNhân vật nổi bật: Hạ Thiên Ân, Nguyễn Thiện Tâm, Phạm Thanh Phong, Quán Tùng Quân, Phúc Khải Tâm Giới thiệu: Khi ở độ tuổi mười sáu, có một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, ngày ngày cố gắng vì ước mơ thi vào ngành Y học cổ truyền của trường đại học hàng đầu, bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu đột nhiên cuộc sống bị đảo lộn, sự yên bình bị phá vỡ? Sẽ khóc lóc, sẽ buông xuôi mặc cho dòng đời đưa đẩy? Sẽ thỏa hiệp, bất chấp mọi thứ để tồn tại? Hay bạn sẽ chiến đấu đến cùng cho lý tưởng của mình, sẽ tìm mọi cách để về cuộc sống trước đó mình đã có?Tôi không biết chắc ai trong số bảy tỷ người trên thế giới này sẽ rơi vào hoàn cảnh đó. Tuy nhiên tôi biết chắc điều này đã đến với Hạ Thiên Ân – một cô gái có dáng vẻ giống con trai, mang trọng trách là người kế nghiệp của võ đường Hạ Chấn nổi tiếng. Vì tranh chấp trong gia tộc, một ngày kia những bí mật về thân thế của cô bị bóc trần. Chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi mọi thứ trở nên hỗn loạn. Hạ Thiên Ân đã buộc phải sống với thân phận mới khi mà cuộc đời liên tục ném cô vào những tình huống vô cùng nguy hiểm. Cuộc đời cô ấy rồi sẽ ra sao? Cô sẽ phải đối diện với những gì? Liệu Thiên Ân có thể vượt qua mọi sóng gió? Có vén được bức màn bí ẩn cuộc đời mình?...Câu trả lời như thế nào? Mời cả nhà hãy cùng trở về Tulipa.Một số trích đoạn:Trích đoạn 1:“Vậy là tôi đã bị trao nhầm phải không? Chỉ cần ra bệnh viện rồi chúng ta hỏi thăm lần lần sẽ có manh mối đúng không?”Niềm hy vọng về một sự nhầm lẫn có thể sửa chữa khiến Thiên Ân không đủ lý trí để nhận biết sự mâu thuẫn đang hiện ra rành rành trước mắt. Làm gì có cái lý bị trao nhầm con mà vợ chồng ông Chấn Hưng lại giữ im lặng và cố giấu nhẹm những kỷ vật của đứa trẻ chẳng phải con của mình.“Không! Đứa con gái đáng thương đó của chúng ta đã lên thiên đường rồi.” Ông Chấn Hưng sụt sùi, nỗi đau của mười sáu năm trước bỗng chốc lại tại hiện. Những năm qua nó vẫn ở đấy, trong tâm trí của ông cùng với sự hối lỗi khôn nguôi với đứa con đoản mệnh của mình. Đứa bé không được lập bàn thờ một cách đường đường chính chính mà chỉ có thể gửi gắm ở những nhà nguyện với cái tên vô danh.Ngày ấy, chính là cái ngày mà mọi thứ xảy ra, cả đời này ông những tưởng đã phải sống để bụng c.h.ế.t mang theo...Trích đoạn 2: Thiện Tâm không có câu trả lời, anh quay sang nhìn Thiên Ân. Là một đứa trẻ có được tình yêu cùng niềm hy vọng của bố mẹ, đã được mặc định sẽ là người thừa võ đường nhưng Hạ Thiên Ân cũng chỉ là cô gái 16 tuổi. Lúc này đây cô bé có tính cách mạnh mẽ chẳng sợ trời sợ đất của thường ngày đã không còn nữa. Suốt mười mấy năm ở cạnh nhau, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Ân khóc, tim anh như bị bóp nghẹn. Mọi thứ đã vượt quá những lời hoa mỹ hão huyền, sau giây phút suy tư, anh nhẹ choàng tay qua vai cô vỗ về.“Cứ khóc đi, khóc xong thì đối diện với sự thật.”Những đứa trẻ vô tư chạy chơi ở khoảnh sân gần đó, tiếng nô đùa ríu rít cao vút đầy hồn nhiên của chúng thoáng chốc hòa nhịp cùng tiếng khóc nức nở. Cuộc đời này là thế, không lúc này hay lúc khác cũng sẽ có những biến cố ập đến. Việc cần làm của mỗi người là phải mạnh mẽ đương đầu với nó.Thiên Ân ôm chặt lấy Thiện Tâm, cứ vậy gục mặt vào ngực anh để cho mọi phẫn nộ, mọi hoang mang được thoát ra mà không hề quan tâm đến những điều đang diễn ra quanh mình. Chính vì thế cô nào hay biết, phía trên con đường nhựa – cách đám ống cống chưa kịp lắp đặt cho công trình thoát nước nào đấy – bạn của cô, người con gái có cái tên Phương Phương đang đứng nhìn theo.“Ủa, kia không phải là Thiện Tâm với nhỏ Ân lớp A4 sao?”Bị cô bạn kế bên đánh nhẹ vào vai, cô gái xinh xắn tên Phương Phương như bừng tỉnh. Thôi không nhìn về bãi đất mé sông, vờ như chưa nghe thấy gì, cô đi thẳng về phía trước.“Đấy, tui bảo rồi. Nhỏ Ân chối đây đẩy vụ giúp đỡ người khác theo đuổi anh Tâm với đủ loại lý do lý trấu, rồi còn bảo hai người như chó với mèo, chỉ là anh em này nọ. Anh em mà ôm nhau sát rịt ngắm hoàng hôn thế kia cơ à?”“Ai biết đâu. Đi lẹ đi Thảo, tối tui còn phải đi học thêm Toán nữa.”***Thiện Tâm nhanh chóng kéo tô phở của Thiên Ân lại gần, không nói không rằng cũng chẳng đợi bà chủ đi khuất như mọi lần, anh thay cô vớt đám hành bỏ vào tô của mình. Bà chủ thấy thế cười vun vào.“Tao bắt tại trận rồi nha Tâm. Lần nào tao quên hoặc cố tình bỏ chút ít vô tô của con bé là mày lại vớt ra. Tụi con gái mới lớn cứ bảo kiếm thằng nào bóc vỏ tôm để lấy làm chồng. Tao thấy nên lấy thằng nào chịu khó vớt hành ăn giùm thì đúng hơn ấy..."Trích đoạn 3:Có âm thanh vút trong tiếng gió, sau đó là tiếng động mà Thiên Ân đã nghe nhàm tai ở bãi tập tại Nhà Văn Hóa.PHẬP!!!Gã đàn ông hung hãn bước được vài bước đột nhiên phỗng ra như trời trồng. Sau đó hắn nhìn xuống phần ngực trái của mình nơi có một mũi tên vừa được cắm chặt vào, la ú ở nới cuống họng được vài từ chẳng rõ nghĩa thì đổ gục như một thân cổ thụ bị đốn ngã.“Là nhóm của Thanh Phong! Là Thanh Phong. Rút thôi!!!”Mọi thứ trở nên hỗn loạn. Người tháo chạy, kẻ đuổi theo. Nhưng Thiên Ân không để tâm, cô nhanh chóng cúi sát mặt xuống hà hơi thổi ngạt cho kẻ mà cô đã quyết phải cứu cho bằng được.Thoát ra khỏi trận chiến, không còn phải giành giật mạng sống, một kẻ lao đến giơ cao thanh kiếm trên tay. “Ngươi mau tránh ra khỏi ngài ấy!”Lại bị phá ngang, Thiên Ân giương cây thương đến phần cổ của hắn quát lớn.“Để yên cho tôi cứu hắn! Nếu muốn g.i.ế.t hắn thì tôi đã c.h.é.m hắn thành trăm mảnh từ đời nào chứ vớt hắn lên làm gì? Động não tý đi.”Bị chửi thẳng mặt bởi một người lạ, nhưng không thể phủ nhận những điều Thiên Ân nói hoàn toàn hợp lý, kẻ kia không manh động chỉ chăm chú quan sát. Những người khác chưa hiểu chuyện lần lượt chạy ngay đến bao quanh Thiên Ân......      

Bình luận (6)

Trở về đầu trang