Lưu Ảnh Quân hắn năm đó một mực muốn mang Cẩn Nhược Y nàng về Bắc Quang, cho nàng một cuộc sống tốt đẹp hơn ở Lâm Sơn Thiền Viện trước đó. Sống ở nơi đình đài lầu cát sau đó có thể chọn một ngày tốt phong nàng làm hậu.
Nhưng...y đâu nào biết…
Trong lòng nàng sớm không có Lưu Ảnh Quân người. Càng muốn quên đi ngày tháng trước kia giữa nàng và y. Ba phần đau thương bảy phần hận, thống khổ biết bao năm tháng. Một lòng đã quyết đời này vì thân phụ nàng vì giang sơn Ung Châu mà hi sinh. Như năm tháng vạn năm nếu có kiếp sau ắt không trùng phùng cùng y.
------
Thảm đỏ trải dài, cầu đỏ trên tay, cát phục đỏ đen thêu như ý văn khoác lên người thật đẹp. Hai thân ảnh cùng nhịp bước đi, hai bên tung hoa chúc phúc trọn vẹn.
Nhất bái thiên địa!
Nhị bái cao đường!
Phu thê giao bái!..
Tân nương khóe miệng có chút cong lên, gương mặt nay càng thanh tú hơn bao giờ, mày kiếm mắt phượng rõ nét. Khuynh quốc khuynh thành điên đảo bao giai nhân. Nhưng Cố Nhục Y hắn lại âm lãnh, khóe mắt bất giác có chút sắc đỏ, lệ theo dòng mà rơi trên gương mặt y. Thống hận đến tận tâm can, không sao tả xiết.
Trong đêm hắn thúc ngựa chạy về hồ Sơn, nơi mà năm đó hắn và Nhược Y gặp nhau. Nhưng giờ đây bên hắn ở năm tháng sau này không phải là Nhược Y nàng nữa.
CẢNH BÁO: Nội dung bạn đang đọc bị đánh cắp tại Tinh Quán Truyện. Bạn vui lòng truy cập Tinh Quán để ủng hộ & tương tác với Tác Giả sáng tác Truyện bạn đang đọc nha !
Thông Báo Độc Giả
1. Nếu bạn thích bộ truyện này có thể ủng hộ tác giả bằng những cách sau như Đề Cử, Mua Chương, Bình Luận, Đánh Giá .v.v.v.
Hay quá ad ơi